Chương 1118: Có Viện Binh
Chương 1118: Có Viện BinhChương 1118: Có Viện Binh
Nạp Lan Cẩn Niên ôm chặt lấy Ôn Noãn, cằm của hắn nhẹ nhàng cọ lên trán của nàng, vỗ về trái tim đang lo lắng của nàng: "Ngày mai chúng ta cùng nhau trở về, ta sẽ không để muội một mình đối mặt với mọi chuyện đâu, được chứ?”
Ôn Noãn có chút rung động, từ trước đến nay nàng đã có thói quen luôn chiến đấu một mình, hiển nhiên nàng cũng có thể một mình xử lý được chuyện này. Đây là lần đầu tiên có người nói chắc chắn với nàng rằng, sẽ không để cho nàng một mình đối mặt chuyện này.
Nhưng Ôn Noãn từ trước đến nay là người rất lý trí, nàng hơi đẩy hắn ra: "Không được, hiện tại hai quân đang đối chiến, qua vài ngày nữa chúng ta có thể thành công cướp được Nam Dương phủ bằng cách ít tổn hại nhất, huynh ở lại đây chờ vài ngày sau đó tấn công, nhất định phải đánh thắng trận này! Nếu không thì cho dù ta có nhảy vào sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nỗi oan này! Ta sẽ thật sự trở thành tội nhân thiên cổ hại nước, hại dân!"
Nạp Lan Cẩn Niên nâng mặt của nàng trong tay hắn, ngón tay cái của hắn chặn môi của nàng không cho nàng nói tiếp, hắn bật cười: "Qua vài ngày nữa chính là trạng thái tốt nhất, các loại âm mưu dương mưu đều xuất hiện, muội cho rằng thân phận của muội bị người ta lấy ra, không phải là âm mưu đã được tính kế sẵn trước rồi sao? Hiện tại chúng ta ra tay có thể đánh địch nhân trở tay không kịp! Yên tâm, có ta ở đây, ta sẽ không để muội trở thành tội nhân thiên cổ! Lưu danh sử sách mới thuộc về muội!
Đêm nay chúng ta đánh hạ Nam Dương phủ, ngày mai khải hoàn hồi triều, được chứ?!"
Ôn Noãn nhìn hắn, im lặng một chút.
Thật sự không có một cuộc chiến nào xảy ra trong trạng thái tốt nhất! Sự thật là thường hay xảy ra rất nhiều cuộc chiến đột kích không có chuẩn bị trước!
"Nói như vậy, có thể binh lính của chúng ta sẽ bị nhiều thương vong hơn!"
Nạp Lan Cẩn Niên lắc đầu: "Không, cách tấn công mà muội đã nói vào tối hôm qua rất hay, ta cảm thấy có thể thử xem sao. Muội không tin vào năng lực của binh lính mà muội dẫn theo sao? Nếu binh lính biết muội xảy ra chuyện gì, tất nhiên họ cũng sẽ liều mạng chứng minh sự trong sạch cho muội! Không tin thì muội có thể đi hỏi bọn họ?”
Ôn Noãn: "Dân chúng vẫn còn ở bên trong thành."
Nạp Lan Cẩn Niên đánh gãy lời của nàng: "Vừa rồi ta nhận được tin Hoài Nam vương đã bắt đầu thu lương thực bên trong thành, còn thu với số lượng rất nhiêu, cũng khiến cho dân chúng phẫn nội! Ta dự tính dựa vào sự tức giận này của dân chúng mà nhân cơ hội đó tấn công! Đêm nay tấn công, ngày mai chúng ta có thể thắng trận trở vê!"
"Được! Vậy thì tấn công! Không chiếm được Nam Dương phủ thì muội cũng không quay vê! Đến bắt muội thì muội cũng không trở về." Ôn Noãn cũng hiểu được phải nhân lúc còn đang nóng để tấn công.
Trước đó nàng còn lo dân chúng trong thành vẫn còn nghe theo sự chỉ huy của Hoài Nam vương, nếu tấn công mạnh mẽ thì dân chúng sẽ chết rất nhiều, binh lính cũng vậy!
Thế nhưng Hoài Nam vương vậy mà đã nhắm vào lương thực của dân chúng?
Như vậy chẳng phải là đang tìm đường chết sao?
Đừng xem thường sự tức giận của dân chúng, có đôi khi người trở nên kích động thì cái gì cũng dám làm.
Lúc này tấn công, dân chúng bên trong thành cũng có hy vọng lấy lại lương thực...
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy thì buông tay xuống, nắm lấy đôi tay nhỏ bé của nàng, nhẹ nhàng xoa ngón giữa của nàng: "Được, nhưng mà muội yên tâm, còn có Cẩn vương phủ..."
Bên dưới Cẩn vương phủ và Thế Xương hầu phủ có một mật đạo, là hắn đã xây dựng, nếu thật sự gặp chuyện không may, Viên Lập sẽ bảo vệ cả nhà Thế Xương hầu phủ rời khỏi bằng mật đạo trước.
Nạp Lan Cẩn Niên còn muốn nói chuyện này cho Ôn Noãn biết, lúc này Tiểu Hắc bay vào.
Nó dừng ở trên bàn, móng vuốt chỉ vào cuốn sách từ điển màu đen, trông vô cùng lo lắng.
Ôn Noãn đi qua: "Có thể tiểu Hắc đã phát hiện quân địch!"
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không nói thêm gì, hắn đi theo qua đó.
Ôn Noãn lật từng trang sách.
Cuối cùng Tiểu Hắc chỉ ra một câu: "Ở ngoài mười dặm phía Đông Nam đang có quân địch tập họp, số người là mười vạn người."