Chương 1144: Không Về Kip Thì Ở Lại Hoàng Cung
Chương 1144: Không Về Kip Thì Ở Lại Hoàng CungChương 1144: Không Về Kip Thì Ở Lại Hoàng Cung
Ở một góc nào đó ở kinh thành, một bà lão tóc hoa râm ngước nhìn mặt trời trên bầu trời, trong cổ họng phát ra tiếng cười "khặc khặc khặc".
Sau đó đi vào nhà ở.
Lúc này mặt trời còn chưa bị ăn hết, trong phòng tối đen như mực, rất quỷ dị!
Sau khi bước vào, bà ta phất ống tay áo, chân đèn và ba cây nhang trên bàn tự sáng lên.
Dưới ánh nến yếu ớt, có thể nhìn thấy trong phòng không có thứ gì, chỉ có một cái bàn, trên đó bày đủ loại đồ vật kỳ dị, bao gồm kiếm gỗ qụ, kiếm tiền đồng, một số lá bùa và một số thứ không biết tên.
Bà ta ngồi khoanh chân trên tấm đệm, nhắm mắt lại rồi nhanh chóng lật ngón tay, tạo ra những động tác quỷ dị.
Chiếc khăn trải trên bàn không biết bị gió từ đâu ra thổi tung lên.
Một tấm màn che trên đài cũng từ trên bàn bay lên, lơ lửng giữa không trung rồi chậm rãi xoay chuyển.
Thế Xương hầu phủ
Nam bà bà, Ôn Nhiên, Phong Niệm Trần giờ phút cũng đứng ở trong viện nhìn lên mặt trời.
Tiểu Nam cô nương nhìn mặt trời trên bầu trời nỉ non nói: "Bà bà, đây là nhật thực mà bà nói đến sao?"
Nam bà bà không có trả lời, bà nhanh chóng về phòng, vừa đi vừa hỏi: "Tuệ An quận chúa đâu rồi?"
"Hẳn là còn ở trong hoàng cung." Phong Niệm Trần cùng Ôn Nhiên nhanh chóng đi theo Nam bà bà vào nhà.
"Hoặc là đang trên đường trở về." Ôn Nhiên bổ sung thêm.
Nam bà bà nghe vậy: "Hoàng cung? Nếu nàng không thể trở về trước khi trời tối, tốt nhất nàng nên ở trong cung, hơn nữa tốt nhất là ở bên cạnh Hoàng Thượng."
Hoàng Thượng là con của trời, Nạp Lan Cẩn Niên là đế tinh tương lai của Nạp Lan quốc.
Long khí trên người hai người đều rất nặng, hoàng cung là nơi sinh sống của các hoàng đế qua các triều đại, long khí của hoàng đế các triều đại trước đều tụ tập ở đó, đối với nàng mà nói có lợi rất lớn.
Đương nhiên trở về cũng không phải là không được!
Sức sống của Thế Xương hầu phủ rất mạnh, điều này có lợi rất lớn đối với nàng.
"Ngoài ra, các ngươi hiện tại mang theo con chó Tiểu Bạch đi ra ngoài, đi hướng Tây Nam tìm xeml"
Phong Niệm Trần nghe được lời này liền nói: "Ta đi ngay! Thuận tiện thông báo với Thập Thất ở trong cung."
Khi bọn họ thấy nhật thực chỉ sợ sẽ chạy ve phủ ngay.
"Ta cũng đi! Ta mang Tiểu Bạch đi!" Ôn Nhiên lập tức nói.
Phong Niệm Trần nghe vậy lập tức ngăn cản, võ công của tiểu nha đầu này kém xa y thuật của nàng, ngày thường bảo nàng luyện võ cũng không tích cực.
Hiện tại để nàng mang theo Tiểu Bạch đi tìm người làm pháp, ai biết có thể bị người bắt đi hay không!
"Không cần, muội ở lại trong phủ, nhìn xem Nam bà bà có việc gì cân giúp không! Ta đi là được!"
"Nhưng một mình huynh có thể làm hết mọi việc sao?!"
"Không có gì gọi là nhưng cả, có thể! Tin tưởng ta!"
Phong Niệm Trần nhanh chóng chạy ra ngoài, thuận tiện ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt trời trên đầu, chỗ hổng dường như càng lúc càng lớn!
Hắn huýt sáo một tiếng, Tiểu Hắc không biết từ góc nào bay ra. Trong miệng nó còn dính dầu, rõ ràng là vừa mới an thitl
Phong Niệm Trần nói với Tiểu Hắc: "Đi nói với chủ nhân của ngươi, nếu không trở về kịp thì ở bên cạnh Hoàng Thượng. Maul”
Tiểu Hắc gật đầu vỗ cánh bay đi.
Phong Niệm Trân cũng đã tìm được Tiểu Bạch, Tiểu Bạch đang ở trong hoa viên phơi nắng ngủ trưa, nó phải lấy lại số thịt đã mất của mình: "Tiểu Bạch, hiện tại chúng ta đi ra ngoài tiếp tục tìm khăn."
Mấy ngày nay Tiểu Bạch gầy hơn hai mươi cân, nghe Phong Niệm Trần nói còn muốn mang nó đi ra ngoài, nó sợi
"Mau, chủ nhân của ngươi có nguy hiểm. Giờ phút này, có vài người xấu đang cầm khăn muốn giết nàng. Thấy trời có lỗ hổng không, lúc này là thời điểm muốn giết nàng! Chúng ta phải nhanh chóng đi tìm thôi!"
Vốn dĩ Tiểu Bạch không muốn đi, đã đi tìm toàn thành nhưng tìm không thấy nha!
Nhưng nó nghe xong lời này liền nhanh chóng đứng lên, ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt trời trên đầu, sâu ngủ đều chạy hết!
Nó liếc nhìn Phong Niệm Trần một cái, sau đó nhanh chóng chạy đi ra ngoài.
Phong Niệm Trần cũng nhanh chóng đuổi theo.