Chuong 1145: Cam Ung
Chuong 1145: Cam UngChuong 1145: Cam Ung
Hai người đi vào cửa cung, chỗ hổng trên mặt trời đã hiện ra rất rõ ràng.
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên cùng nhau cưỡi một con ngựa nhanh chóng trở lại Thế Xương hầu phủ.
Xét cho cùng, nhật thực là một hiện tượng kỳ lạ, rất nhiêu người trên đường đã ra đường xem náo nhiệt.
"Nhật thực!"
"Là nhật thực!"
"Làm sao có thể có nhật thực? Đây cũng không phải là điềm tốt!"
Trên đường có quá nhiều bá tánh, cũng cản trở tốc độ của hai người
Thời đại này thiên văn học chưa phát triển lắm, nàng cũng không biết nguyên nhân xảy ra hiện tượng nhật thực là gì, điều quan trọng nhất là mặt trăng di chuyển giữa mặt trời và trái đất, khi cả ba cùng nằm trên một đường thẳng, mặt trăng chắn ánh sáng từ mặt trời xuống trái đất, bóng đen vừa đổ xuống trái đất, lúc này sẽ hình thành hiện tượng nhật thực.
Đó không phải là một điềm xấu.
Nhưng không thể giải thích với bá tánh việc này, nói thì họ không hiểu.
Ôn Noãn cưỡi ngựa, chỉ có thể ân cần nhắc nhở mọi người: "Khi nhật thực không được nhìn chằm chằm vào nó, không được nhìn thẳng vào mặt trời, sẽ hại mắt, thậm chí có thể gây mất ngủ trong trường hợp nghiêm trọng!"
Nhưng bá tánh trên đường căn bản không nghe, bọn họ không tinl
Sao có th人l
Ôn Noãn thấy vậy cũng không nói gì thêm.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn đốm sáng trên bầu trời ngày càng nhỏ dần, hắn ước gì mình có thể mọc ra một đôi cánh để bay trở về ngay lập tức.
Nhưng trên đường có nhiều người như vậy, hắn muốn đi nhanh cũng khó!
Ôn Noãn đột nhiên cảm thấy ngực đau nhói, đưa tay che ngực, sau đó không hề báo trước mà phun ra một ngụm máu!
Nạp Lan Cẩn Niên nhận thấy được động tác của nàng, cúi đầu vừa định hỏi nàng làm sao vậy, đã thấy nàng phun ra một ngụm máu, phun ra thật xal
Sắc mặt Nạp Lan Cẩn Niên thay đổi, hắn vòng tay qua eo của nàng, sau đó nói: "Nha đầu!"
Hắn kẹp bụng ngựa, ngựa càng chạy nhanh hơn!
"Tránh ra! Tránh ra!" Nạp Lan Cẩn Niên lớn tiếng gào rống, xua đuổi mọi người ở trên đường.
Mọi người trên đường nghe tiếng rống, quay đầu lại thấy có một con ngựa đang điên cuồng chạy tới, họ đều kinh hãi bỏ chạy!
Con ngựa đi qua chỗ nào, chỗ đó có tiếng oán than!
Đây là lần đầu tiên Ôn Noãn thấy hắn mất kiểm soát như vậy.
"Muội không sao!"
Không cần Ôn Noãn điều động mây tía, nó đã nhanh chóng chuyển động!
Thân thể giống như có hai cổ lực lượng đang lôi kéo, ngay sau đó một lực lượng khác tham gia.
Ba cổ lực lượng thi nhau xâm nhập vào cơ thể nàng, khiến cơ thể nàng vô cùng đau đớn.
Mặc dù rất đau nhưng Ôn Noãn không hề cau mày. Ôn Noãn giơ tay, lấy ống tay áo lau đi vết máu trên khóe miệng: "Yên tâm, muội không sao."
Nhưng sắc mặt của nàng lại tái nhợt đến đáng sợ.
Giống như bộ dạng tái nhợt lần đầu tiên thấy nàng ở trên núi!
Nạp Lan Cẩn Niên không tin nàng không có việc gì!
Nhưng hắn vẫn cố cười, không muốn nàng lo lắng: "Ừm! Huynh biết sẽ không có việc gì!"
Chỉ là còn chưa nói xong, Ôn Noãn lại phun ra một ngụm máu!
Ôn Noãn: "..."
Ôn Noãn phun máu xong: "Muội thật sự không có việc gì!"
Ôn Noãn có thể cảm ứng được mây tía mạnh mẽ, hiện tại mây tía đang liên tục tinh lọc hai cổ lực lượng kia, nhưng thân thể nhỏ bé của nàng không đủ mạnh để thừa nhận, cho nên nàng mới hộc máu.
Không biết vì sao, từ khi ở phủ Ngũ công chúa phát hiện mây tía có thể tinh lọc hắc khí, trong lòng nàng có một loại trực giác, mây tía còn có tác dụng mạnh mẽ hơn những gì nàng nghi.
Khi Ôn Uyển lấy máu nàng, lúc ấy nàng cũng điều động mây tía, cho nên máu kia có lấy dính mây tía.
Mấy ngày nay nàng thường xuyên thử điều động mây tía liên hệ với máu kia nhưng không có kết quả, nhưng hiện tại nàng điều động mây tía lại giống như có thể cảm ứng được giọt máu kia tồn tại.
Nạp Lan Cẩn Niên: "!III"
Đã như vậy còn nói không có việc gì, vậy thì cái gì mới tính có việc!
Sắc mặt của hắn đã rất khó coi: "Ta đã biết, không cần nói chuyện!"
Nạp Lan Cẩn Niên ôm nàng vào lòng, điên cuồng phóng ngựa đến Thế Xương hầu phủ.
"Đi hướng Tây Nam! Muội có thể cảm nhận được người hại muội ở hướng Tây Naml" Ôn Noãn nói xong lại phun ra một ngụm máu.
Chỉ cần nàng há mồm nói chuyện, máu trong người nàng sẽ không thể kìm lại được.
Nàng cũng không muốn!
"Huynh đã biết, muội đừng nói nữa!"
Nạp Lan Cẩn Niên sắp phát điên mất rồi.