Chương 1178: Dựa Vào Cái Gì Chứ 1
Chương 1178: Dựa Vào Cái Gì Chứ 1Chương 1178: Dựa Vào Cái Gì Chứ 1
Trên đại điện kim bích huy hoàng, rồng cuốn hổ ngồi, đứng đầy cả triều văn võ.
Trên triều đình, Hoàng Thượng tán thưởng Vương Kiêu một phen, cuối cùng bắt đầu ban thưởng: "Vương ái khanh nhẫn nhục hơn 30 mươi năm, hy sinh rất nhiều vì triều đình. Cuối cùng không phụ sự phó thác của tiên đế, giành lại được Giang Hoài phủ mà không một binh lính nào thiệt mạng, quả thật là tấm gương tốt cho các võ tướng trong thiên hại"
Gì?
Tấm gương tốt cho các võ tướng trong thiên hạ?
Hoàng Thượng đây là bị cỏ đầu tường họ Vương này bỏ bùa đúng không!
Văn võ cả triều nghe xong lời này, biểu cảm cực kỳ đẹp: Khinh thường có, châm chọc có, cười lạnh có.
Cái tên gió theo chiều nào thuận theo chiều đó là tấm gương tốt cho các võ tướng trong thiên hạ?
Vậy thì mỗi vị quan viên ở đây đều là trung hiền được lưu danh muôn đời!
Đầu óc của Hoàng Thượng bị thoái hóa đúng không! Trả hết kiến thức lại cho đế sư rồi sao?
Không biết cách dùng từ à?
Quả thật là tấm gương tốt cho các võ tướng trong thiên hạ?
Phi! Phi phi phil
Nếu võ tướng nào của Nạp Lan quốc cũng giống như ông ta, thì Nạp Lan quốc đã sớm sụp đổi
Hoàng Thượng không để ý đến biểu cảm của những thần tử đó, tiếp tục nói:
"Vương tướng quân văn thao võ lược, là đại tướng tài năng! Tram phong ngươi làm Đại tướng quân vệ quốc nhị phẩm, thống lĩnh..."
Câu nói tiếp theo văn võ cả triều không nghe rõ lắm!
Đại tướng quân vệ quốc nhị phẩm!
Một kẻ phản bội, một người phản cốt, một người gió thổi chiều nào thuận theo chiều đó?
Có người không nhịn được mà ngoáy lỗ tai, hoài nghi bản thân đã nghe lầm!
Lý thừa tướng lập tức đứng dậy, kháng nghị.
Vui đùa cái gì vậy, một thừa tướng đại nhân như ông ta chỉ thuộc hàng nhất phẩm!
Thế mà một tên phản đồ lại chỉ kém hơn mình một bậc, suýt chút nữa đã đứng cùng cấp bậc với mình, ông ta không vuil
Quả thật giống như đang xỉ nhục ông ta!
"Hoàng Thượng suy xét lại, võ tướng nhị phẩm toàn là những người lập được công lớn, văn thao võ lược trung thành với tổ quốc, Vương tướng quân.
Nói đến đây, ông ta dừng một chút, sau đó mới nói: "Vương tướng quân vẫn luôn là võ tướng mà Hoài Nam vương tín nhiệm nhất, chỉ sợ không quá hiểu biết vê thể chế quân sự trong triều đình! Vì thần cho rằng tạm thời ông ấy không phù hợp để gánh vác trọng trách này lắm!"
Những quan viên khác cũng sôi nổi lên tiếng tán thành:
"Hoàng Thượng suy xét lại! Thừa tướng đại nhân nói đúng! Võ tướng nhị phẩm, chuyện này liên quan đến sự yên ổn và nền hòa bình của Nạp Lan quốc, không phải ai cũng có thể đảm nhiệm! Từ xưa đến nay, võ tướng nhị phẩm toàn là những người lập công bằng máu, tích lũy vô số chiến công, văn thao võ lược, trung thành và tận tâm!
Lúc trước Vương tướng quân vẫn luôn là võ tướng dưới trướng của Hoài Nam vương, Hoài Nam vương phủ chỉ là một thành nhỏ, mà kiến thức của một người xuất phát từ thành nhỏ thì có thể rộng lớn bao nhiêu chứ? Chỉ sợ không thể đảm nhiệm chức Đại tướng quân của một quốc gia! Xin Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra!"
"Hoàng Thượng nên suy nghĩ kỹ! Vương tướng quân vừa đến đã được sách phong lên làm võ tướng nhị phẩm, đúng là không ổn! Chỉ sợ các binh lính cũng không phục! Xin Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ral
"Xin Hoàng Thượng thu hồi mệnh lệnh đã ban ra."
Rất nhiều quan viên đứng ral
Bọn họ đang thắc mắc liệu Hoàng Thượng có phải bị động kinh không, thế mà lại phong một người gió chiêu nào nghiêng chiều ấy lên làm võ tướng nhị phẩm!
Chẳng sợ đám người Binh Bộ thượng thư, Hộ Bộ thượng thư, Ngũ Thành Binh Mã Tư cũng không rõ hành động này của Hoàng Thượng là có ý gì.
Hoàng Thượng nâng tay lên, ý bảo đám người ngừng nói.
Đợi đến khi đại điện khôi phục lại sự yên lặng, Hoàng Thượng mới mở miệng: "Vương Kiêu tướng quân là người mà tiên hoàng đã phái đến Hoài Nam vương phủ nhằm giám sát Hoài Nam vương.
Nhẫn nhịn chịu nhục hơn 30 năm, từ một tiểu binh trở thành một võ tướng của Hoài Nam vương, hơn nữa còn khuyên bảo những binh lính đang nhầm đường lạc lối dưới trướng Hoài Nam vương quay đầu lại vô số lần! Giành được Hoài Nam phủ.