Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 120 - Chương 122: Người Cả Thôn Xuất Động

Chương 122: Người Cả Thôn Xuất Động Chương 122: Người Cả Thôn Xuất ĐộngChương 122: Người Cả Thôn Xuất Động

"Đúng vậy, đánh chết cũng là chuyện đương nhiên! Vào cửa nhà Tiền gia tôi thì chính là người của Tiền gia tôi, không được phép đánh mắng hay sao?"

"Loại di điếm không giữ đạo đức này nên bị tròng vào lông heo!"

Ôn Nhu khóc đỏ mắt, hổ thẹn khó làm: "Không phải, cháu không có, cháu không câu dẫn huynh ấy, không phải loại không giữ đạo đức.”

Ôn Gia Thụy tức đến mức đỏ mặt: "Câm miệng! Con gái tôi không phải là loại người như thết"

Thân ảnh màu xám xanh vừa động, trực tiếp quăng cho Tiền Thành Vũ mấy cái tát tai: "Miệng chó không phun được ngà voil Con mẹ nó ai lả lơi ong bướm? Hôm nay ngươi phải nói rõ ràng, không thì ta phế đi chân thứ ba của ngươi!"

Đồ vô sỉ này, sự việc không có chứng cứ như thế này, hắn nói cái gì thì chính là cái đó, hủy hoại cả thanh danh của Ôn Nhul

Cho dù là con dâu nuôi từ bé, khi nam nữ còn chưa thành niên, thì không thể làm chuyện vượt rào, nếu không sẽ bị người đời lên án.

Ôn Noãn tức gần chết, xoay xoay tay, rồi vặn cánh tay của hắn: "Đại tỷ ta câu dẫn ngươi?"

"AI" Tiền Thành Vũ hét thảm một tiếng, đau đến mức tứa mồ hôi lạnh!

Làm sao nói được cái gil

Tay hắn, nếu tay hắn bị phế đi, thì không thể tham gia khoa cử.

Một tay thì bị trẹo, một cánh tay khác cũng trật khớp: "Có câu dẫn ngươi hay không? Có nói hay không!"

Tay nhỏ của Ôn Noãn dừng ở trên cổ hắn.

"A ——! Không... Nàng ta không câu dẫn ta! Đừng bóp cổ ta! Trưởng thôn, cứu mạng!"

Tiên Thành Vũ ngẩng đầu lên, gan sắp hư đến nơi, hu chết hắn!

"Các ông là người chết sao? Mau cứu con trai tôi?"

Sắc mặt trưởng thôn thay đổi, không nghĩ tới Ôn Noãn lại dám đả thương người trước mặt nhiều người như thế: "Khinh người quá đáng! Mau chóng bắt người này lại! Đây là đang coi thường thôn Tiền gia chúng tôi không có ai sao?"

Thôn dân chạy đến như tổ ong, người nào cũng vung nắm tay lên, hung thần ác sát nhằm về phía trước.

"Lật trời, dám đến thôn Tiền gia chúng tôi gây chuyện! Các huynh đệ đánh!"

"Đánh! Đánh tới mức cha mẹ bọn họ cũng không nhận ral

"Đánh chết nàng!"

Trong mắt Tiên bà tử hiện lên sự ngoan độc, đứng bên cạnh lớn tiếng nói: "Dùng sức đánh, đánh chết cũng không sao! Dám bắt nạt người thôn Tiền gia chúng ta! Nếu Ôn thị là con dâu nuôi từ bé của thôn Tiền gia chúng ta, thì chính là người của Tiền gia, đánh nàng mắng nàng, dạy dỗ nàng thì có làm sao chứ! Người nhà mẹ đẻ có quản được sao? Cho dù đánh chết cũng là quỷ của Tiền gia. Bọn họ tới cửa đánh người đã là không đúng, xứng đáng bị đánh chết, đánh không chết thì bắt đến quan phủ!"

Ai bảo mày lừa tao hai lượng bạc!

Ở triều đại này trong rất nhiều thôn có những người nông dân cùng họ tụ lại sống gần nhau, tạo ra một thôn trang. Hơn nữa đại đa số người ở đây đều có quan hệ huyết thống là huynh đệ với nhau ở cùng nhau như thế, mới đoàn kết nhất trí, đối kháng với kẻ địch.

Một số thôn có quy mô lớn hơn chút, ỷ vào người đông thế mạnh mà bắt nạt những thôn có quy mô nhỏ, một khi xảy ra xung đột, đánh chết người cũng là chuyện bình thường.

Thôn Tiền gia chính là thôn có tiếng ác! Từ trước đến nay bọn họ luôn bắt nạt người khác!

Một đám thôn dân ào ào xông lên.

Ôn Noãn xoay mũi chân, đón gánh lập tức bay lên, nàng duỗi tay tiếp lấy...

Vòng người phía trước ngã xuống đất đau đến mức kêu ngao ngao.

Mọi người hoàn hoàn không nhìn thấy rõ nàng ra tay như thế nào, khi phản ứng lại, thì người ngã xuống đất chính là bản thân họ.

Những thôn dân phía sau sợ tới mức liên tục lui về sau, cũng không dám tiến lên.

Có người tỉnh táo chạy đi tìm lão gia.

Ôn Noãn dùng một chân đá vào bụng của Tiền Thành Vũ, trực tiếp đạp lên ngực hắn một cái, một bàn tay nắm lấy đòn gánh, nhàn nhạt nhìn thôn dâm, kiêu ngạo nói: "Đến đây! Xem ai chết trước! Xem tôi có chết hay không!"

"AI" Lại là một tiếng kêu thảm thiết kinh thiên động địa! Tiên Thành Vũ đau đến mức tê tâm liệt phế.

Mọi người ai cũng bị sự tàn nhẫn này của nàng dọa sợ! Không dám tiến lên.

Ai không sợ chết chứ?

Lúc này Ôn Noãn mới thu hồi ánh mắt, dừng ở trên người vợ tú tài lạnh lùng nói: "Lay hôn thư ra đây! Dập đầu xin lỗi tỷ của tôi!"
Bình Luận (0)
Comment