Chuong 1209: Tam Long Vang
Chuong 1209: Tam Long VangChuong 1209: Tam Long Vang
Thim Phùng nghĩ thấy cũng đúng, bà ấy lấy ra một con trâu, một con chuột, một con khỉ, một con ngựa từ trong mười hai con vật đặt vào trong một cái túi tiền: "Đến nhà thôn trưởng, đưa thứ này cho bá mẫu con."
Tức phụ thôn trưởng là thuộc trâu, thôn trưởng thuộc chuột, cha thôn trưởng, nhi tử thôn trưởng thuộc ngựa, thứ này đáng yêu như vậy, bọn họ nhất định rất thích.
Mấy năm nay trong sáng ngoài tối, bọn họ đã ngầm quan tâm gia đình bà ấy rất nhiều. .
Bà ấy vẫn luôn tin tưởng người tốt thì đều có trời giúp!
Nhà bọn họ bắt đầu hết khổ.
"Vâng! Mẫu thân, con muốn con thỏ kia, mẹ để lại cho con!" Phùng Tử Đồng không chút do dự đồng ý, nhận lấy túi tiên rồi chạy đi.
"Được!"
Phùng Tử Lâm cũng nói: "Mẫu thân, con muốn lão hổ kial"
"Được! Đến lúc đó cho các con. thím Phùng lập tức cất một thỏi mười lượng bạc cùng hơn một trăm văn tiền kia, tính cả một phong bạc này khóa vào trong ngăn tủ.
Dưới sự dẫn dắt của Viên quản gia, Ôn Noãn đi tới cửa nhà thôn trưởng.
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn xuống xe ngựa.
Tức phụ Đại Ngưu mới vừa tỉnh lại, đang muốn đi ra ngoài, thấy Ôn Noãn, lập tức lùi về trong phòng không dám ra ngoài.
Viên quản gia có quen biết với thôn trưởng, ông ấy gõ gõ cổng nhà: "Phùng tiên sinh có ở nhà không?"
Trong phòng, Phùng Tử Đồng mang theo mấy thỏi bạc hình con vật đưa cho nhà thôn trưởng, cũng kể lại chuyện Ôn Noãn giúp đệ đệ chữa bệnh, lại thuê cha nàng bện rất nhiều đồ vật.
Cô bé nói rất vui vẻ, khi thôn trưởng cùng tức phụ thôn trưởng nghe xong cũng vui mừng thay bọn họ, thì nghe thấy bên ngoài có tiếng gọi.
Thôn trưởng lập tức đứng lên, đi ra ngoài: "Là Viên quản sự của trân châu đường!"
Vợ thôn trưởng và Phùng Tử Đồng nghe xong lời này, đều đứng lên đi theo đi ra ngoài.
Viên quản gia thấy thôn trưởng đi ra, chắp tay nói: "Phùng tiên sinh, quấy ray rồi! Chủ tử nhà ta là Thập Thất gia cùng Ôn cô nương có việc muốn thương nghị với ông."
Phùng Tử Lâm thấy Ôn Noãn lập tức vui mừng nói: "Ca ca Xinh đẹp, tỷ tỷ xinh đẹp, sao hai người lại đến đây? Không phải trở vê thành sao?"
Ôn Noãn: "Có việc tìm thôn trưởng các ngươi để nói chuyện!"
Thôn trưởng nhìn thoáng qua Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn, lập tức chắp tay hành lễ: "Học sinh gặp qua Thập Thất gia, Ôn cô nương."
Thôn trưởng mơ hồ biết trân châu đường là sản nghiệp của Cẩn Vương, Viên quản gia lại gọi hắn là Thập Thất gia, nên đoán ra thân phận chính xác của Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn.
Vợ thôn trưởng thấy vậy cũng hành lễ theo: "Dân phụ gặp qua Thập Thất gia, Ôn cô nương."
Nạp Lan Cẩn Niên lạnh nhạt nói: "Không cần đa lễ."
"Thập Thất gia, Ôn cô nương, Viên quản sự, mời vào!"
Tức phụ thôn trưởng cũng lập tức nói: "Mấy vị khách quý, mau mời vào!" Đoàn người đi vào nhà.
Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn cứ thế bị mời tới ngồi xuống vị trí chủ vị.
Tầm mắt Ôn Noãn dừng ở mấy viên quả tử hình con vật đang đặt ở trên bàn.
Viên quản gia cũng thấy, ông ấy nhìn thoáng qua Phùng Tử Lâm.
Trong lòng vợ thôn trưởng run rẩy một chút, chân trước Thập Thất gia vừa mới tặng lễ cho nhà Đại Xuân, sau lưng Đồng Đồng đã đưa lễ của người ta cho bọn họ, hai vị quý nhân này có thể không vui hay không!
Giờ phút này trong lòng vợ thôn trưởng lo sợ bất an, chỉ lo lắng khiến cho hai người không vui, sau đó hại nhà Đại Xuân mất đi việc tốt.
Thôn trưởng cũng có chút xấu hổ.
Phùng Tử Đồng lại không nghĩ nhiều như vậy, nàng vui vẻ nói: "Tỷ tỷ xinh đẹp, hai người đưa mấy thỏi bạc này thật sự quá đẹp, muội chọn mấy cái thỏi bạc hình con vật thuộc năm sinh của bá bá cùng thẩm thẩm rồi đến đưa cho bọn họ, nghĩ rằng những thứ xinh đẹp này bá bá cùng thẩm thẩm nhất định sẽ thích!"
Vợ thôn trưởng lập tức giải thích nói: "Đứa nhỏ Đồng Đồng này thiện tâm lại hiếu thuận, tuổi còn nhỏ đã biết cảm ơn, có cái thứ gì tốt đêu nhớ thương người làm bá bá cùng thẩm thẩm chúng ta này."
Ôn Noãn nhìn ra vợ thôn trưởng căng thẳng, nàng nhìn thoáng qua Phùng Tử Đồng, cười cười: "Điều đáng quý khó có được của một người chính là có được một tấm lòng vàng."