Chuong 1219: Lam Vong Tay
Chuong 1219: Lam Vong TayChuong 1219: Lam Vong Tay
"Miệng lưỡi ngọt thật!" Ôn Noãn trợn trắng mắt nhìn hắn, khóe miệng lại không nhịn được mà lặng lẽ nhếch lên.
Nạp Lan Cẩn Niên thấy khóe miệng nàng lộ ra chút ý cười nhợt nhạt, khiến cho người khác kinh diễm giống hệt như hoa phù dung khi nở.
Khiến người khác không nhịn được...
Hắn nghiêng mặt sang, thả nhẹ một nụ hôn như chuồn chuồn lướt trên mặt nước vào môi Ôn Noãn.
Người nào đó được lợi mà còn đi khoe mẽ, vẻ mặt thỏa mãn nói: "Có phải rất ngọt hay không?!"
Ôn Noãn bị động tác bất ngờ này của hắn dọa tới mức tim đập lỡ một nhịp, vốn dĩ không kịp phản ứng lại, theo bản năng nói: "Làm thế sao mà nếm được!"
Nạp Lan Cẩn Niên nhướng mày: Tiểu nha đầu có ý gì vậy?
Ôn Noãn nói xong mới phát giác bản thân hình như đã nói sai điều gì!
Trong đầu Ôn Noãn không biết nghĩ đến cái gì, gương mặt từ từ đỏ ửng lên, nàng làm bộ như không có việc gì nói: "Đừng đùa nữa, ta còn phải thiết kế lắc tay!"
Nạp Lan Cẩn Niên duỗi tay nhẹ nhàng nắm lấy cái cằm nhọn của nàng, để nàng nhìn thẳng về phía mình.
Cặp mắt kia đen sâu như mực, dần dần trở nên thâm thúy, có thứ gì đó đang sóng sánh nơi đáy mắt.
"Nha đầu, làm thế nào mới nếm được? Hửm?"
"Như thế này sao?"
Nói xong, đầu của hắn từ từ cúi xuống.
Tim Ôn Noãn đập hơi nhanh.
Trong phòng tĩnh lặng, dường như có thể nghe được tiếng tim đập của đối phương.
Ôn Noãn nhìn đôi mắt mê người kia, bên trong có chút thâm tình, lộng lẫy và mê người hơn cả ngôi sao sáng nhất trên bầu trời.
Nàng cứ như vậy bị hấp dẫn hoàn toàn!
Nạp Lan Cẩn Niên vốn định đùa nàng một chút, cũng không định làm gì, thấy nàng bị mình mê hoặc đến sửng sốt thì bật cười! Chóp mũi của hắn chạm vào chóp mũi của nàng, cái trán chống cái trán của nàng, cười xoa đỉnh đầu của nàng: "Còn xâu chuỗi vòng tay không?”
Ôn Noãn: "... ÀI"
Nàng vội vàng cúi đầu, nhặt lên trân châu trong rổ, chỉ là trái tim đập vẫn còn hơi nhanhI
Người này quá xấu rồi! Thế mà lại cố ý trêu mình!
Lúc này Tử Uyển đi đến: "Tam cô nương, phu nhân nói đã hầm tổ yến xong rồi, ngài có muốn ăn không ạ?"
Gương mặt Ôn Noãn đỏ lên, trong lòng nghĩ lại mà sợ: May mắn! May mắn!
Nếu không bị Tử Uyển gặp được, vậy thì xấu hổ đến tìm cái khe đất chui vào!
Nàng theo bản năng nhìn Nạp Lan Cẩn Niên một cái.
Nạp Lan Cẩn Niên cười như không cười nhìn nàng, dường như đang nói: Nếu muội muốn, chờ Tử Uyển đi ra ngoài, chúng ta lại tiếp tục.
Ôn Noãn hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái.
Sau đó cúi đầu, hình như gương mặt lại nóng hơn một chút, sao chậu băng này lấy đi nhanh như vậy?! "Ha ha..." Nạp Lan Cẩn Niên nhịn không được mà cười ra tiếng.
Tử Uyển cảm thấy bầu không khí giữa hai người có chút kỳ lạ, nhưng cũng không dám hỏi Nạp Lan Cẩn Niên cười cái gì.
Nàng ta thấy cả gương mặt Ôn Noãn đỏ bừng, ngạc nhiên kêu lên:
"Tam cô nương, sao gương mặt ngài đỏ như vậy? Là bị sốt sao?"
"Ha ha..." Tiếng cười của người nào đó càng lớn hơn nữa!
Dưới bàn, Ôn Noãn không chút khách khí đạp hắn một cái!
Người nào đó lập tức biến thành vẻ mặt đau đớn!
Tử Uyển: "..."
Rất nhanh Ôn Noãn đã bình tĩnh trở lại, nàng giả vờ ngạc nhiên nói: "Đỏ sao? Chắc là nóng. Chậu băng lấy đi quá sớm!”
Nói rồi nàng còn dùng tay quạt gió.
Tử Uyển: "..."
Nóng? Vừa rồi phu nhân còn nói, hôm nay trời mưa, gió lại lớn nên có chút lạnh lẽo giống mùa thu.
Nàng nhìn hai người, trong lòng tức thì hiểu ra cái gì đó, vẻ mặt bừng hiểu ra!
Chắc chắn hai người đang ve vãn đánh yêu!
Ôn Noãn: "..."
Biểu cảm này là gì!
Ôn Noãn khẽ ho khan: "Ta không ăn tổ yến, Tử Uyển, ngươi tới giúp ta xâu chuỗi vòng tay đi!!"
"Vâng!" Tử Uyển đồng ý, nhưng lại cảm thấy không đúng, lập tức nói: "Phu nhân bảo ta đi xâu kim giúp ngài ấy! Tam cô nương, một lát nữa ta sẽ trở lại, các ngươi tiếp tục đi!"
Tử Uyển nói rồi lập tức chạy ra ngoài.
Ôn Noãn: "..."
Càng ngày càng không có quy củi
Nạp Lan Cẩn Niên cười: 'Nha hoàn này của nàng thật biết thời thế. Nhưng mà nàng ta nói chúng ta tiếp tục cái gì?
Ôn Noãn trừng hắn một cái.
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không sợ, vươn gương mặt lại gần, cười nói: "Đến, chúng ta tiếp tục!"
Ôn Noãn thẹn quá thành giận, tát nhẹ vào gương mặt của hắn, đẩy gương mặt tuấn tú của hắn ra: "Tiếp tục cái đầu huynh đấy, tưởng bởi Cút!"