Chương 1220: Chủ Tử Giống Như Phát Dien Vậy
Chương 1220: Chủ Tử Giống Như Phát Dien VậyChương 1220: Chủ Tử Giống Như Phát Dien Vậy
"Ha ha..." Nạp Lan Cẩn Niên nhịn không được lại cười to.
Nha đầu này thẹn thùng, đuổi người!
Ôn Noãn trừng hắn: Còn cười?
"Cái gì tiếp tục cái đầu của ta? Ta nói chúng ta tiếp tục xâu chuỗi vòng tay! Nha đầu, ta tưởng bở cái gì? Muội suy nghĩ cái gì vậy? Tưởng bở, hửm?”"
Ôn Noãn trừng lớn đôi mắt hạnh ngập nước kia: Người này! Lại còn nói nữal
"Ha ha..." Nạp Lan Cẩn Niên lại lần nữa không nhịn được mà cất tiếng cười tol
Lâm Phong canh giữ ở bên ngoài: "..."
Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy chủ tử cười đến... Thật đúng là như nổi cơn điên gì vậy!
Ở dưới ánh mắt hung ác như muốn giết người của Ôn Noãn, người nào đó xoa bụng, cuối cùng cũng không cười nữa.
"Không phải nói xâu chuỗi vòng tay sao, ta làm với muội. Miễn cho lại có gì đó muội không biết."
Gương mặt ngoan ngoãn.
Ôn Noãn cảnh cáo liếc hắn một cái, cúi đầu không quản hắn nữa, sau đó thu lại suy tư, nghĩ một chút, nàng lại lấy ra một ít trân châu tương đối nhỏ và hạt châu thủy tinh, còn có một ít lắc tay bằng bạc và lắc tay bằng vàng, mặt dây chuyên trang sức ra .
Nạp Lan Cẩn Niên ngồi ở bên cạnh lắng lặng nhìn nàng, không tiếp tục quấy rối:
Thật sự muốn nhanh chóng cưới nàng về nhal
Còn một năm nữal
Ôn Noãn cúi đầu nghiêm túc bận rộn, nàng lấy ra một ít trân châu lớn nhỏ vừa phải, xâu thành ba chuỗi trân châu, sau đó đặt ba chuỗi trân châu song song với nhau, đặt ở một bên dự phòng.
Tiếp theo nàng dùng hạt châu thủy tinh xâu thành hình dạng một đóa hoa ngũ sắc, dùng để tích trữ mây tía.
Sau đó dùng hoa thủy tinh này nối với ba chuỗi trân châu, xâu chuỗi lại, sau đó lại làm thêm ba chuỗi trân châu, lại nối một cái mặt dây chuyền hình chiếc chìa khóa nhỏ, bên trên có một viên kim cương vụn tỏa ra ánh sáng lập lòe chói mắt.
Đại công cáo thành!
Ôn Noãn đeo vòng tay trân châu này lên tay, vừa sang trọng, dày nặng nhưng lại không mất đi sự trẻ trung và nghịch ngợm.
Thật sự là khác biệt một trời một vực với kiểu dáng Nạp Lan Cẩn Niên tưởng tượng lúc vừa rồi.
Ôn Noãn đưa mây tía vào vòng tay trân châu.
Vòng tay trân châu kia hấp thu mây tía, nháy mắt trở nên càng rực rỡ và lung linh hơn.
Làm người ta cảm nhận được sự khác biệt một cách rõ ràng.
Ôn Noãn cử động cổ tay, ánh sáng trong đá thủy tinh chuyển động, trân châu sáng bóng nhẫn mịn, kim cương vụn trên chìa khóa lộng lẫy bắt mắt.
"Huynh xem, rất đẹp đúng không!" Ôn Noãn lộ vẻ mặt đắc ý.
Nạp Lan Cẩn Niên mỉm cười: "Ừm."
Ôn Noãn: "Được rồi, ta làm thiết kế, huynh xâu chuỗi đi! Thuận tiện nhìn xem ta có sai hay không, tối nay phải làm được một trăm chuỗi vòng tay!" "Thập Thất ca, huynh xâu chuỗi những hạt trân châu nhỏ nhất kia làm dự phòng trước, không cần xâu chuỗi quá dài, đủ một vòng cổ tay là được."
Nạp Lan Cẩn Niên: "..."
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn bàn tay to của mình, lại nhìn những hạt châu còn nhỏ hơn hạt đậu xanh kia.
Hắn nhặt lên cảm thấy thật sự không tiện tay!
Một trăm chuỗi?
"Lâm Phong!"
"Có thuộc hại"
Lâm Phong lập tức đi từ bên ngoài vào.
"Ngươi tới xâu chuỗi mấy thứ này!"
Lâm Phong: '...'
"Yên tâm, bổn vương sẽ chỉ dạy cho ngươi, không cho ngươi làm sail"
Lâm Phong:
"Tử Uyển! Bạch Chỉ..." Lâm Phong lớn tiếng kêu lên!
Đêm nay, Lâm Phong và mấy nha hoàn xâu chuỗi vòng tay nguyên một đêm.
Ôn Noãn thiết kế mười mấy kiểu dáng, sau đó nửa đêm đã bị Nạp Lan Cẩn Niên bắt đi ngủ, nói hắn nhìn chằm chằm là được.
Sau đó Nạp Lan Cẩn Niên nằm trên ghế quý phi, nhắm mắt nhìn chằm chằm.
Lại mở mắt ra thì trời đã sáng rồi!
Vào lúc hừng đông, ngón tay của Lâm Phong đã cứng đời
Trong mắt đều là những hạt trân châu lớn lớn bé bé kial
Lúc ăn cơm sáng, bàn tay cầm đôi đũa cũng không linh hoạt.