Chương 1221: Nơi Ở Của Thần Tiên
Chương 1221: Nơi Ở Của Thần TiênChương 1221: Nơi Ở Của Thần Tiên
Ăn cơm sáng xong, Ôn Noãn lập tức đưa vòng tay trân châu thủy tinh dưỡng sinh mà tối hôm qua Lâm Phong và mấy người Tử Uyển đã xâu chuỗi cho Ôn Nhu, bảo nàng phái người đưa tới Tứ Quý Nhu Thường, Đào Nhiên Cư làm quà tặng.
Sau khi ăn cơm sáng xong không bao lâu, Viên quản gia đã dẫn theo thôn trưởng và Phùng Tử Lâm lại đây.
Ôn Noãn bảo Tử Uyển đưa hai người họ đến phòng khách ở tiền viện.
Lần đầu tiên Phùng Tử Lâm đi vào loại nhà cao cửa rộng thế này, thực sự là hoàn toàn khác biệt với nhà của bọn hol
Một đường đi tới đều là gượng gạo, không biết đặt tay chân ở đâu mới đúng.
Cả người không được tự nhiên.
Cậu bé cảm thấy mình như bị mang vào nơi ở của thần tiên vậy.
Quá đẹp, cậu chưa bao giờ gặp được sân đẹp như vậy, phòng ở nào đẹp như vậy.
Ngay cả đường nhỏ cũng đẹp như vậy, sạch sẽ như vậy, cậu nhìn thoáng qua giày trên chân của mình, lo sợ làm bẩn con đường phủ kín hòn đá nhỏ này!
Thôn trưởng thấy bốn chữ to An Quốc Công, đáy lòng biến đổi.
Tử Uyển đưa người đến trước mặt Ôn Noãn, vén áo thi lễ: "Tam cô nương, thôn trưởng và Phùng công tử đã tới."
Thôn trưởng lập tức chắp tay hành lễ với Ôn Noãn: "Học sinh gặp qua Tuệ An quận chúa!"
Phùng Tử Lâm thấy thôn trưởng hành lễ, cậu cũng vội học theo dáng vẻ chắp tay thi lễ của thôn trưởng, há miệng thở dốc nói một câu: "Học sinh gặp qua quận chúa xinh đẹp."
Thôn trưởng: '..."
Tiểu hài tử thì tính là học sinh cái gì!
Thôn trưởng: "Lâm Lâm, cháu..."
Ôn Noãn không khỏi bật cười, ngắt lời của thôn trưởng: "Được rồi, hai vị không cần đa lễ! Tôi không thèm để ý mấy thứ này. Mời hai vị ngồi!"
Hai người nghe lời ngồi xuống.
Tử Uyển bưng trà bánh cho lên bọn họ.
"Thôn trưởng, Tử Lâm, các ngươi đã ăn cơm sáng chưa?"
"Bẩm quận chúa, đã ăn qua."
Phùng Tử Lâm gỡ cái sọt đang cõng xuống, đưa cho Ôn Noãn: "Ta cũng ăn rồi! Tỷ tỷ, tặng cho tỷ! Đây là mẫu thân của ta bảo ta mang lại đây tặng cho tỷ tỷ xinh đẹp."
Phùng Tử Lâm còn mang đến bánh bột ngô mà thím Phùng làm lúc nửa đêm, còn có rất nhiêu đồ khô nhà nông gia.
Ôn Noãn cười tiếp nhận, nhìn thoáng qua: "Thím Phùng có lòng, tỷ tỷ rất thích ăn những đồ khô này."
Ôn Noãn đưa cái sọt cho Tử Uyển: "Đưa đến phòng bếp giữa trưa hôm nay nấu mấy thứ này cho cha nếm thử."
Từ khi có mây tía, bốn mùa đều có đồ ăn dưỡng sinh, nhà bọn họ cũng đã rất lâu roi chưa ăn đồ khô.
Nhưng mà nấu các món đồ khô cũng có một loại hương vị khác, hương vị cũng không tệ lắm!
"Vâng!" Tử Uyển tiếp nhận cái sọt, lập tức lui xuống. Phùng Tử Lâm thấy On Noãn thích, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Ôn Noãn nói thẳng vào vấn đề: "Thôn trưởng và thôn dân đã bàn bạc với nhau chưa?"
"Đã bàn bạc ổn thỏa, chuyện này đối với thôn dân mà nói chính là chuyện rất tốt, sau khi thôn dân biết cũng lập tức đồng ý! Tôi và thôn trưởng của thôn bên cạnh cũng bàn bạc với nhau, bọn họ cũng đồng ý."
"Như vậy thì tốt rồi!"
Ôn Noãn đưa công văn hợp tác cho thôn trưởng: "Thôn trưởng xem công văn hợp tác này đi! Nếu không có vấn đề gì, vậy có thể ký tên ấn dấu tay."
Thôn trưởng nhận lấy, nghiêm túc xem.
Chuyện này liên quan đến lợi ích của thôn dân, ông ấy cũng không dám sơ ý.
Các điều khoản viết trong công văn rất kỹ càng tỉ mỉ, đã bảo đảm ích lợi của thôn dân, làm cho bọn họ được "Đảm bảo thu hoạch dù hạn hán hay lũ lụt", cũng giữ gìn ích lợi của Ôn Noãn, để phòng có người chơi xấu.
Các loại tình huống đều nghĩ tới, hợp tình hợp lý.
Làm tú tài, lại là phu tử học viện, thường có người nhờ ông ấy viết công văn, hoặc là có người nhờ ông ấy hỗ trợ xem công văn có vấn đề gì hay không.
Nhưng những công văn ông ấy xem qua, tất cả đều không hoàn chỉnh và chính quy bằng công văn này, không có một lỗ hổng!
Đây là công văn hợp tác tốt nhất ông ấy từng nhìn thấy!
Không gì sánh nổi!