Chương 1306: Mỗi Người Một Nửa
Chương 1306: Mỗi Người Một NửaChương 1306: Mỗi Người Một Nửa
Tiểu Hắc lượn vòng ở trên trời một chút, sau đó cái mông buông lỏng căng thẳng, nửa đống phân chim từ trên trời giáng xuống, vừa lúc rơi xuống ở trên đỉnh đầu hộ vệ đang kéo cung kial
Thừa lại nửa đống, rơi ở trên đầu Nhị hoàng tử phi.
"AI" Nhị hoàng tử phi gao rách yết hầu, tiếng thét chói tai vang tận mây xanh!
Sau khi Tiểu Hắc giải quyết xong, lập tức dùng hai cánh che lỗ tai lại!
Thân ưng trong nháy mắt thành vật tự do rơi xuống!
Nó sợ tới mức lập tức mở cánh ra, vỗ võ, sau đó lại lần nữa xông lên tận trời!
Tiểu Hắc cao hứng lượn vòng mấy vòng ở trên không trung, trợn trắng mắt với hai người ở trên mặt đất, muốn đấu với tiểu gia sao?
Có đôi cánh dài thì lại đến dil
Tài bắn cung của tiểu tỷ tỷ cũng không làm gì được bản tôn đâu!
Hừ, không biết tự lượng sức mình!
Tiểu Hắc chửi thâm xong, phẩy phẩy cánh lấy tốc độ sao băng rời dil
Ôn Noãn trở lại An Quốc Công phủ, sau khi thay y phục dạ hành ra, Nạp Lan Cẩn Niên cũng đã đổi quần áo rồi đến đây.
Hai người ngồi xuống bàn đá ở sân bên ngoài, vừa rồi không có ánh trăng, không biết khi nào chạy ra.
Nếu nói một năm bốn mùa, mùa nào có ánh trăng đẹp nhất, thì ánh trăng tháng tám là hoàn toàn xứng đáng đứng đầu!
Ánh trăng có chút nhu hòa, trong sân có mùi hoa thoang thoảng, gió lạnh từng trận, thật là thích ý.
Ôn Noãn lấy một ly trà cho hắn, đặt tới trước mặt hắn: "Từ những thông tin tra được từ hộ vệ kia cùng thân phận của người chân dài chân ngắn, ta cảm thấy lần này chúng ta sẽ có thu hoạch rất lớn."
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy cái ly, nhấp một ngụm trà mới nói: "Đã dặn dò rồi. Nhị hoàng tử phi này không bình thường!"
Từ lúc hắn thấy cái đầu người kia đã cho người đi tra xét, chắc là không cần đến hừng đông là có thể nhận được tin tức.
Ôn Noãn gật đầu: "Đúng! Biểu hiện đêm này của nàng ta không giống như thường ngày".
Quả nhiên Nhị hoàng tử phi không vô hại như biểu hiện của mình.
Nửa đêm thấy một cái đầu người đen sì ở trước giường, nếu mà là nữ tử bình thường thì đã sớm sợ tới mức thét chói tai liên tục, hoặc là trực tiếp bị dọa đến hôn mê.
Nhưng mà ban đầu nàng ta lại không có!
Sau đó nàng ta phản ứng lại, mới bắt đầu làm ra một loạt biểu hiện đã chịu sợ hãi quá mức.
Hơn nữa ngay từ đầu còn không bị dọa sợ thì sau đó sao có thể bị dọa sợ?
Lúc này Tiểu Hắc bay trở vê, dừng ở trên bàn tròn, nó gấp không chờ nổi hưng phấn dùng móng vuốt chỉ lên cuốn sách bìa đen.
Ngón tay thon dài của Nạp Lan Cẩn Niên đặt ở trên bìa sách, động tác ưu nhã mở ra trang thứ nhất.
Ôn Noãn cầm lấy một cái chén trà có kiểu dáng khác, lại đổ một ly trà, đặt tới một bên: "Tiểu Hắc, vất vả rồi! Uống chút nước đi!" Tiểu Hắc đặt miệng ưng vào nước trà, sau khi uống một ngụm trà, mới vươn móng vuốt sắc bén của nó chỉ chỉ vào một vài từ ngữ.
Nạp Lan Cẩn Niên tiếp tục lật từng trang sách.
Tiểu Hắc thường thường chỉ vào đó một chút.
Rất nhanh Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên đã nối ra được một câu: "Ta kéo một đống phân ở trên đầu lão bà cùng cái thị vệ kia! Bọn họ đều tức điên lên rồi!"
Ôn Noãn sửng sốt một chút, sau đó nghĩ đến hình ảnh kia, không nhịn được cười ha hal
Khóe miệng Nạp Lan Cẩn Niên cũng cong lên.
Một trận động tĩnh này của phủ Nhị hoàng tử còn kinh động đến những phủ đệ bên cạnh.
Tam hoàng tử ở bên cạnh không tiếc nửa đêm lại đây quan tâm huynh trưởng một chút.
Đương nhiên, hắn ta là muốn tận mắt nhìn xem cái đầu người kia rốt cuộc là ai.
Khi Tam hoàng tử đến, Nhị hoàng tử đang nổi trận lôi đình!
Hắn ta nhìn đầu người trên mặt đất, tức muốn hộc máu nói: "Tra! Cẩn thận tra cho bổn hoàng tử! Rốt cuộc là ai dám giả thần giả quỷ ở trong phủ Nhị hoàng tử! Còn có đầu người này là ai, đều điều tra rõ cho bổn hoàng tử! Giao đầu người này cho Thuận Thiên phủ doãn! Bảo ông ta có phải đào ba thước đất lên cũng đều phải tìm ra người!"