Chương 1307: Không Biết Là Đứa Bé Đáng Yêu Nào
Chương 1307: Không Biết Là Đứa Bé Đáng Yêu NàoChương 1307: Không Biết Là Đứa Bé Đáng Yêu Nào
Trung tín bên cạnh Nhị hoàng tử lập tức lấy ra một khối vải bố, bọc lại đầu người trên mặt đất, đang chuẩn bị rời đi thì Tam hoàng tử mang theo một đám thị vệ đến đây.
Vẻ mặt hắn ta căng thẳng đi tới trước mặt Nhị hoàng tử, vẻ mặt khẩn trương nói: "Nhị hoàng huynh có bị thương hay không? Hoàng đệ ở cách vách đều bị động tĩnh của phủ Nhị hoàng tử đánh thức, vừa hỏi hạ nhân mới biết được có thích khách! Sợ tới mức hoàng đệ lập tức chạy tới! Hiện tại thích khách bắt được chưa?"
Khi Tam hoàng tử nói lời này, vẻ mặt còn quan tâm đánh giá trên dưới Nhị hoàng tử một cái.
Nhị hoàng tử tức giận nói: "Không có!"
Tới xem náo nhiệt thì cứ việc nói thẳng dil
Tam hoàng tử nghe vậy lập tức nói với thị vệ phía sau lưng: "Các ngươi nhanh chóng hỗ trợ tìm khắp nơi xem, quả thật buồn cười, dưới chân thiên tử lại dám hành thích đương kim hoàng tử! Hiện tại thích khách quả thật vô pháp vô thiên!"
"Dạ!" Người do Tam hoàng tử mang den lên tiếng.
Huyệt Thái Dương của nhị hoàng tử nhảy nhảy, đây là phủ đệ của mình, làm sao có thể để người của lão tam đi khắp nơi điều tra, chẳng may bọn họ thả một vài đồ vật không nên thả vào trong phủ thì làm sao bây giời
Sinh ở hoàng gia, trong lòng Nhị hoàng tử không hề tin tưởng với bất kỳ ail
Hắn ta nhanh chóng nói: "Ý tốt của Tam hoàng đệ, hoàng huynh cung kính không bằng tuân mệnh! Thích khách đã chạy ra bên ngoài phủ, làm phiên Tam hoàng đệ bảo người ra bên ngoài điều tra một chút!"
Tam hoàng tử cũng không từ chối, hắn ta nói với thị vệ của mình: "Nghe thấy không! Nhanh chóng đi ra ngoài phủ tìm một chút!"
"Dạt"
Người của Tam hoàng tử đồng ý, sau đó lập tức chạy đi.
Tam hoàng tử nhìn thoáng qua thị vệ đang cầm đầu người.
"Đây là?”
Nhị hoàng tử nghe vậy vẻ mặt tức giận: "Cũng không biết là ai, lại lấy cái đầu người giả thần giả quỷ ở trong phủ ta!"
Tam hoàng tử nghe vậy nhíu mày: "Ai lại to gan như vậy? Đầu người này là ai?"
Nhị hoàng tử lắc đầu: 'Không biết, Tam hoàng đệ nhìn xem có quen biết hay không!"
Nhị hoàng tử tự nhận gần đây hắn ta rất ngoan, không hề làm chuyện gì thương thiên hại lí, người này cũng tuyệt đối không phải hắn ta giết, cho nên hắn ta cũng không sợ.
Đây cũng là vì sao hắn ta dám để cho người cầm đầu người đến Thuận Thiên Phủ báo án.
Tam hoàng tử cũng vô cùng tò mò, rốt cuộc là đứa bé đáng yêu nào đã làm ra chuyện đáng yêu như vậy?!
Hơn nữa người nọ nhất định sẽ không vô duyên vô cớ cầm đầu người tới dọa nhị hoàng huynh, nhất định là có nguyên nhân.
Nếu có thể tìm ra nguyên nhân này, hắn ta cảm thấy tác dụng nhất định rất lớn.
Nhị hoàng tử nói với thân tín của mình: "Mở ra cho Tam hoàng đệ nhìn xeml”
"Dạ!" Thị vệ lập tức đặt đầu người trong tay xuống mặt đất rồi mở ra.
Tam hoàng tử nhìn thoáng qua, thị vệ bên cạnh Tam hoàng tử cũng nhìn thoáng qua.
Hai người đều chưa từng gặp qua, nhưng lại ghi tạc dáng vẻ của cái đầu người này ở trong đầu. Nơi xa có một cung nữ vội vàng chạy tới, thấy một màn này thì dừng bước chân lại, thân thể cong lại tránh ở sau núi giả.
Tam hoàng tử đánh giá cẩn thận đầu người trên mặt đất một chút, lắc lắc đầu: "Chưa từng gặp qua. Thân thể hắn cũng không biết ở nơi nào, nếu không hoặc là có thể nhìn xem có đồ vật gì có thể chứng minh thân phận, chỉ có một cái đầu người như vậy cũng quá khó tra xét"
Nhị hoàng tử gật đầu: 'Đúng vậy! Việc này ta giao cho Thuận Thiên phủ doãn đại nhân! Nhất định phải tìm ra người đã hại bổn hoàng tử!"
Tam hoàng tử gật đầu: "Không sai! Nhị hoàng huynh anh minhl"
Cung nữ phía sau núi giả nghe xong lời này ánh mắt lóe lóe lên, nàng ta đi ra khỏi núi giả nhanh chóng chạy về phía nào đó.
Nhị hoàng tử phi đang tắm gội ở trong nhà tắm, nàng ta đang liều mạng rửa sạch cứt chim trên đỉnh đầu mình!
Quả thật hận không thể cạo sạch tóc trên đỉnh đầu!
Trong lòng nàng ta cũng sốt ruột, chờ cung nữ xử lý tốt đầu người kia, vừa rồi bị đống phân chim này làm cho ghê tởm đến nỗi không quan tâm bất cứ cái gì, chỉ nghĩ nhanh chóng rửa sạch nó, cứ thế mà quên mất cái đầu của Thập Hiền.