Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1343 - Chương 1350: Trời Sinh Trời Nuôi

Chương 1350: Trời Sinh Trời Nuôi Chương 1350: Trời Sinh Trời NuôiChương 1350: Trời Sinh Trời Nuôi

Linh Linh gấp không chờ nổi mà liên tiếp báo tên mấy loại nấm: "Rất nhiều ạ, nấm hương, nấm hoa, nấm đầu khỉ đều đã từng hái được. Nhưng mà nhiều nhất là mấy loại nấm thường thấy như nấm trắng này."

Trương Minh Huy giơ tay lên: "Tỷ tỷ, ta còn từng hái được nấm bụng dê, nấm mộc nhĩ và nấm bình!"

Mấy hài tử khác cũng cướp lời đáp: "Ta còn từng hái được cây nấm trà đấy!"

"Ta, ta còn từng hái được nấm tuyết"...

Linh Linh: "Mấy loại nấm này ta cũng từng hai được, ta còn từng hái được nấm rơm!"...

"Tỷ tỷ, ta nói cho tỷ nhé, có một số nấm rất xinh đẹp, nhưng mà không thể ăn, có độc! Ta biết những loại nấm nào có thể ăn, những loại nấm nào là không thể ăn! Ta đều nhận ra!" Bọn nhỏ tiếp nối nhau trả lời.

Chủng loại thật nhiều! Ôn Noãn cười nói: "Vậy tỷ tỷ kiểm tra trí nhớ của các ngươi một chút, một lát nứa các ngươi đều nói cho ta biết các ngươi hái những loại nấm đó ở nơi nào! Nhớ rõ thì tỷ tỷ sẽ thưởng kẹo cho các ngươi ăn

“Ta nhớ rõ! Ta nhớ rốt"

“Ta cũng nhới"

"Ta nhớ rõ hết tất cả! Ta dẫn tỳ đi."...

Một đám hài tử hưng phấn đến người phía sau nối tiếp người trước nói chuyện.

Ôn Noãn nghe đám hài tử kia nói xong thì đúng lúc ca ngợi: "Giỏi như vậy sao! Vậy dẫn ta đi đến nơi gần nhất trước đi!"

"Nơi hái nấm tuyết ở gần nhất, lúc trước có một lần ta phát hiện gần đây có nấm tuyết! Ta dẫn tỷ tỷ đi qua đó!" Linh Linh lập tức nói, sau đó chạy tới nhanh như chớp.

"Đúng vậy, ở ngay phía trước!" Mấy hài tử khác cũng chạy tới.

Hiển nhiên bọn nhỏ rất quen thuộc ngọn núi này, bọn họ nhảy nhót chạy ra ngoài.

Lâm đại thẩm cười nhìn đám hài tử này, cũng không lo sợ bọn họ sẽ bị va chạm.

Những đứa trẻ lớn lên ở trong thôn đều rất quậy!

Bà ấy lại nhìn thoáng qua Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên, vốn dĩ bà ấy cho rằng Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên leo núi không nổi, không ngờ hai người đi giống như đang giẫm trên đất bằng, đi thật nhẹ nhàng, hơn nữa thoạt nhìn vẫn là ưu nhã động lòng người như cũiI

Hai người này là người nào? Bà ấy không chỉ có tò mò.

Nơi hái nấm tuyết cách đây không xa, rất nhanh đã tới nơi

"Ta tìm được nấm tuyết ở trên khúc gỗ này! Đáng tiếc chỉ có hai, ba cây nấm, hơn nữa nấm cũng rất nhỏ nên ta không nỡ hái xuống, sau đó mấy người Dũng Tử hái được." Linh Linh nói.

"Ta cũng ở chỗ này hái được nấm tuyết một lần, thứ này giá cao, một cây nấm bán được hai mươi văn tiền!"

Cỏ dại và lá khô lan tràn trên mặt đất, có một khúc gỗ có chút biến thành màu đen nằm trên đất.

Ôn Noãn ngẩng đầu nhìn thoáng qua thân cây bên cạnh, khúc gỗ này chắc là bị sét đánh rơi xuống.

Ôn Noãn lấy chủy thủ ra, cạo một mảnh vỏ cây to ở nơi có dấu vết từng bị ngắt nấm ở bên ngoài khúc gỗ.

Nàng là muốn mang về dùng mây tía đào tạo một chút, xem thử còn lưu lại chút nấm khuẩn nào hay không, nếu là có, có mây tía nuôi dưỡng thì đương nhiên là có thể lớn lên.

Hôm nay nàng tới nơi này chính là vì tìm nấm khuẩn của nấm có thể ăn.

Không bột đố gột nên hồ, nàng dự định dạy mọi người gieo trông các loại nấm ăn được, cũng tự mình đào tạo một số loại nấm khuẩn.

Đương nhiên đây là nấm khuẩn nàng dùng mây tía cải tiến, cho nên sẽ khá dễ sống.

Ôn Noãn bỏ mảnh vỏ cây đã cạo xuống vào trong rổ.

"Tỷ tỷ, tỷ làm gì vậy?" Linh Linh tò mò hỏi.

Những người khác cũng rất tò mò.

Ôn Noãn cũng không giấu giếm: "Ta nghĩ nơi này chắc là còn lưu lại hạt giống nấm tuyết, cho nên ta cạo xuống mang về nhà trồng thử xeml"

Lâm đại thẩm: '..."

Tiểu cô nương: '..."

Mấy đứa trẻ khác: "..."

Nàng đang đùa cái gì vậy?

Mấy thứ này đều mọc trên núi hoang dại, chưa từng có người có thể trồng ra được!

Lâm đại thẩm lắc đầu: "Cô nương, mấy thứ như nấm tuyết, nấm này đều không có hạt giống, đều mọc hoang dại trên núi! Trời sinh trời nuôi, không trồng được!"
Bình Luận (0)
Comment