Chương 1355: Tiểu Nha Đầu Nói Như Vậy, Cha Cô Bé Còn Tin Mình Không?
Chương 1355: Tiểu Nha Đầu Nói Như Vậy, Cha Cô Bé Còn Tin Mình Không?Chương 1355: Tiểu Nha Đầu Nói Như Vậy, Cha Cô Bé Còn Tin Mình Không?
Nhà Linh Linh rất gần, là nhà gần đầu thôn nhất, ngôi nhà gạch xanh mái ngói khang trang, xem như không tệ lắm.
Cửa gỗ đoan mộc đang mở rộng, Linh Linh bước qua bậc cửa, đi vào, lớn tiếng nói: "Cha, mẫu thân, tỷ tỷ và ca ca tới! Tỷ tỷ nói có việc muốn bàn bạc với cha!"
Trong phòng, Lâm đại thẩm và một cái nam nhân trung niên mặc áo suông dài đi ra.
Lâm đại thẩm nhìn thấy Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên thì cười nói: "Ce nương cùng công tử tới, mời vào nhài"
Nói rồi bà ấy lại nói với tướng công của mình: "Cha bọn nhỏ, đây là cô nương và công tử mua nấm giúp tôi ngày hôm trước!"
Lâm thôn trưởng lập tức đi lên tiếp đón, ôm quyền hành lễ với hai người: "Hai vị khách quý ghé chơi hàn xá, Lâm ma không có tiếp đón từ xa, thất kính thất kính! Mời vào nhài"
Ôn Noãn mỉm cười: "Lâm thôn trưởng khách khí."
Mấy người nói chuyện một lúc rồi đi vào nhà.
Lâm đại thẩm rót trà cho Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên, lúc này Lâm thôn trưởng mới hỏi: "Không biết hai vị ghe thăm hàn xá là có chuyện gì? Là muốn nhận mua nấm trong thôn chúng tôi sao?"
Thôn trưởng là người trực tiếp, cho nên ông ấy hỏi thẳng vào vấn đề.
Mẹ bọn nhỏ có nói với ông ấy bọn họ có thể là chủ nhân của Đào Nhiên Cư, Đào Nhiên Cư là tửu lầu cao cấp nhất ở Kinh Thành, người có thể đi vào đó ăn cơm đều là người có thân phận và địa vị.
Vì vậy có thể thấy được thân phận của chủ nhân Đào Nhiên Cư đương nhiên là không bình thường!
Sau núi mỗi năm vào mùa xuân hạ thật sự có thể hái được không ít nấm, nếu thôn dân hái nấm có thể bán cho Đào Nhiên Cư, vậy thì đúng là không còn gì tốt hơn.
Ôn Noãn khẽ mỉm cười: "Thật sự là bàn chuyện về nấm. Chúng tôi có mở tửu lầu, mỗi ngày đều cần số lượng nấm rất lớn. Cho nên muốn hợp tác với thôn các ông”.
Lâm thôn trưởng nghe vậy, không thể không nói ra lợi và hại cho Ôn Noãn nghe. Ông ấy thành thật nói: 'Nấm sau núi của chúng tôi thực sự mọc rất tốt. Chỉ là nấm trên núi lớn lên như thế nào, đều là xem ông trời có nể mặt hay không, cho nên chúng tôi không thể bảo đảm số lượng."
Chuyện như vậy vẫn cần thiết nói rõ ràng một chút, nếu không cung cấp không đủ số lượng hai vị quý nhân này cần thì sẽ không tốt.
Ôn Noãn gật đầu: "Đương nhiên chúng tôi biết chuyện này. Cho nên lần này tôi tới, không chỉ là thương lượng chuyện thu mua nấm, càng quan trọng hơn là muốn hợp tác với các thôn dân, thôn dân gieo trồng các loại nấm, tôi sẽ cung cấp phương pháp, trồng ra nấm có thể bán cho tôi, nếu tôi sử dụng không hết thì các ông cũng có thể cầm lên chợ bán. Như vậy sẽ không cần xem sắc mặt của ông trời, mỗi ngày đều có nấm bán."
Lâm thôn trưởng: "Trồng nấm?"
Linh Linh lập tức gật đầu phụ họa nói: "Tỷ tỷ rất lợi hại, nàng là Hằng Nga tiên tử trên bầu trời, vung tay lên là nấm sẽ mọc ral"
Ôn Noãn: "..."
Tiểu nha đầu nói như vậy, cha cô bé còn tin mình không?
Khóe miệng của thôn trưởng run rẩy một chút, tiên tử cái gil
Lời này chỉ có thể lừa trẻ con mà thôi!
Tối hôm qua Linh Linh nói một buổi tối, ông ấy không tin người đó là Hằng Nga tiên tử. Lâm đại thẩm rất giỏi xem mặt đoán ý, vội kéo tay Linh Linh: "Nói bay cái gì, đứa nhỏ này! Tỷ tỷ không phải Hằng Nga tiên tử!"
Lâm đại thẩm cười nói xin lỗi với Ôn Noãn: "Xin lỗi, trẻ con quá ngây thơ rồi! Luôn nói lung tung. Cô nương, cô nói trông nấm là trồng như thế nào?"
Ôn Noãn lấy ra một cuốn sách, là tối hôm qua nàng sửa sang lại phương pháp gieo trồng nấm, đã đóng thành một cuốn sách: "Chỗ tôi có các phương pháp gieo trông các loại nấm, Lâm thôn trưởng, Lâm đại thẩm các người nhìn xeml"
Lâm đại thẩm không biết chữ, Lâm thôn trưởng thì biết chữ, ông ấy cầm lấy mở ra xem.
Ánh mắt đầu tiên, ông ấy đã kinh ngạc trước nét chữ tuyệt đẹp của Ôn Noãn: "Chữ đẹp!"
Ôn Noãn chỉ mỉm cười, chưa nói cái gì.