Chương 1356: Vẫn Là Hai Phương Án
Chương 1356: Vẫn Là Hai Phương ÁnChương 1356: Vẫn Là Hai Phương Án
Trong nhà thôn trưởng cũng có làm ruộng, hơn nữa ngày nào ông ấy cũng xuống ruộng, Ôn Noãn viết phương pháp rất kỹ càng tỉ mỉ, ông ấy nghiêm túc lật xem từng tờ một, càng xem càng cảm thấy phương pháp này có thể làm được!
Lúc này, Trương Minh Huy dẫn theo cha thằng bé lại đây.
Thật ra cha của Trương Minh Huy không muốn tới đây, hôm qua nhi tử trở về nói gặp Hằng Nga tiên tử trên bau trời hạ phàm, cái gì mà Hằng Nga tiên tử muốn trồng nấm, ông ấy không tin một chữ nào cải!
Chỉ cảm thấy là những công tử, cô nương nhà quyền quý không có chuyện gì nên lên núi tìm việc vui chơi đùa mà thôi!
Nhưng mà nhi tử kiên trì kéo ông ấy lại đây, ông ấy cũng lại đây xem thử thế nào.
Bời vì hai cái thôn cách nhau khá gần, vùng này cũng chỉ có hai thôn bọn họ, cho nên tình cảm của thôn dân hai thôn vẫn là khá tốt.
Lâm thôn trưởng thấy ông ấy tới, lập tức vây tay với ông ấy: "Đại Lâm, ông lại đây nhìn xem phương pháp gieo trông nấm này, ông cảm thấy như thế nào?!"
Đầu tiên, Trương thôn trưởng là hành lễ và chào hỏi Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên một tiếng, sau đó mới ngồi xuống.
Ông ấy cầm cuốn sách Lâm thôn trưởng đưa qua, mở ra nhìn thoáng qua: "Chữ đẹp, đây là vị thư pháp đại gia nào viết sách sao?"
"Không biết, ông nhìn nội dung bên trong một chút!" Lâm thôn trưởng gấp không chờ nổi nói.
"Sốt ruột cái gì chứ!" Trương thôn trưởng nói một câu, sau đó nghiêm túc nhìn xem.
Nhìn đến cuối cùng, ông ấy kích động cầm cuốn sách ghi chép phương pháp trồng nấm kia, ánh mắt sáng quắc nhìn Lâm thôn trưởng: "Quý Hoa, ông tìm thấy cuốn sách này ở đâu vậy?"
Lâm thôn trưởng: "Ông cảm thấy phương pháp ghi trên đó có thể trồng được nấm không?"
Trương Minh Huy gật đầu: "Tôi cảm thấy có thểt"
Trong lòng ông ấy đã hiểu ra, cuốn sách ghi chép phương pháp gieo trồng nấm này là mấy người Ôn Noãn mang tới.
Lúc này Lâm thôn trưởng mới mở miệng nói: "Cuốn sách này là cô nương và công tử này mang đến, bọn họ muốn hợp tác với hai thôn chúng ta. Chúng ta và thôn dân cùng nhau gieo trông nấm, nấm trồng ra sẽ bán cho bọn họ.”
Lúc này Ôn Noãn mở miệng nói: "Hai vị thôn trưởng, chỗ tôi có hai phương án hợp tác, cái thứ nhất: Tôi sẽ cung cấp hạt giống nấm, nhưng mà nhà gieo trông nấm, tài liệu và các đồ vật khác đều là thôn dân các ngươi tự mình tạo ra. Sau đó các ngươi gieo trông được nấm có thể bán cho tôi, tôi sẽ thu mua nấm theo giá thị trường. Các người không cần lo lắng không bán được nấm."
"Phương án hợp tác thứ hai là tôi thuê thôn dân trong thôn ở trên núi gieo trồng nấm, mỗi tháng trả hai lượng bạc làm tiên công. Nhưng cần ký hiệp ước bảo mật, không được tiết lộ phương pháp gieo trồng nào ra ngoài, nếu tiết lộ thì toàn bộ thôn cần bồi thường cho tôi mười vạn lượng bạc! Đương nhiên tôi không có khả năng thuê tất cả thôn dân gieo trông nấm, chỉ chọn những người thành thật và chăm chỉ'.
Không phải Ôn Noãn lo lắng phương pháp gieo trồng nấm bị tiết lộ ra ngoài, làm các bá tánh khác của Nạp Lan quốc biết, mà là lo lắng mật thám của quốc gia khác biết phương pháp này.
Nếu thôn dân trong một thôn tự mình trồng rồi bán, chắc chắn bọn họ sẽ giấu kỹ phương pháp gieo trồng nấm này, dù sao đây cũng là phương pháp kiếm tiên của bọn họ, không có ai tiết lộ phương pháp kiếm tiền của nhà mình ra ngoài.
Hai vị thôn trưởng nhìn thoáng qua nhau, tròn lòng hai người đều bắt đầu suy nghĩ.
Nếu nấm thật sự có thể trồng được, như vậy lựa chọn cách thứ nhất, về sau thôn dân hai thôn đều không cần buồn rầu vì kế sinh nhai nữa.
Nhưng mà như vậy cũng có nguy hiểm, xây nhà nấm cần bạc, chuẩn bị mấy thứ như đoạn mộc, cứt trâu, rơm rạ cũng cần rất nhiêu sức người và sức của.