Chương 1357: Ý Kiến Khác Nhau
Chương 1357: Ý Kiến Khác NhauChương 1357: Ý Kiến Khác Nhau
Nếu chọn phương án thứ hai, mỗi tháng có hai lượng bạc, cũng có thể bảo đảm cuộc sống an ổn.
Nhưng mà làm thôn trưởng, bọn họ đều là người có tâm nhìn xa và gan dạ sáng suốt!
Bọn họ đều muốn chọn phương án thứ nhất, ít nhất là có khả năng phát tài!
Lâm thôn trưởng hỏi Trương thôn trưởng: "Đại Lâm, ông cảm thấy như thế nào?"
Trương thôn trưởng: "Tôi muốn chọn phương án hợp tác thứ nhất. Nhưng mà phải hỏi ý kiến thôn dẫn chúng tôi một chút."
Lâm thôn trưởng gật đầu: "Y nguyện của tôi và ông giống nhau, nhưng mà cũng phải hỏi ý kiến của mọi người trước."
Lúc này Ôn Noãn mở miệng nói: "Hai vị thôn trưởng có thể hỏi ý kiến của thôn dân một chút. Chuyện này tương đối gấp, tôi muốn có quyết định ngay trong ngày hôm nay, sau đó bắt đầu làm việc, tốt nhất là có thể có nấm tươi bán trước năm mới. Mọi người biết Vạn Thọ Tiết chứ? Các sứ giả và các thương khách của các quốc gia khác sẽ lại đây, đến lúc đó những người họ thấy mùa đông cũng có nấm bán ra, nói không chừng sẽ mua rất nhiều trở về."
Hai thôn trưởng vừa nghe như vậy còn có gì không rõ nữa, đến mùa đông, những nấm phơi khô đó thật sự bán đắt hơn ngày thường gấp hai lần, bọn họ cũng biết Vạn Thọ Tiết, đúng là có rất nhiêu thương khách!
Trương thôn trưởng đứng lên: "Tôi lập tức trở vê gọi thôn dân lại đây, cô nương chờ tôi một chút!"
Lâm thôn trưởng cũng đối nói với phu nhân của mình: "Mẹ bọn nhỏ, bà cũng đi gọi thôn dân lại đây đi."
Lâm đại thẩm kích động nói: "Tôi lập tức đi ngay!"
Trực giác của nữ nhân nói với bà ấy, lần này bọn họ có khả năng sẽ phát đạt!
Cho nên Lâm đại thẩm kích động đến mức bước chân có chút bay bay.
Hai cái thôn không lớn, họ Trương có mười mấy hộ, họ Lâm có hai mươi mấy hộ.
Rất nhanh, các nam nhân làm chủ gia đình của hai thôn đã đến đông đủ.
Hai vị thôn trưởng lại nói ra đề nghị hợp tác của Ôn Noãn.
Cuối cùng, Lâm thôn trưởng nói: "Tôi cùng Trương thôn trưởng đều có cùng ý kiến, muốn thôn dân hai thôn cùng nhau góp một chút bạc xây dựng nhà nấm, gieo trồng nấm."
Trương thôn trưởng gật đầu: "Không sai, mọi người cảm thấy như thế nào?"
Lập tức có thôn dân đưa ra ý kiến phản đối: "Thôn trưởng, chắc chắn có thể trông được nấm sao? Mọi người cùng nhau góp tiền xây nhà nấm? Nếu trồng không được vậy chẳng phải bạc của chúng ta đều là ném đá trên sông sao?”
"Đúng vậy, mỗi tháng lấy hai lượng bạc không tốt sao? Thôn trưởng, nhà ta không có bạc, tôi không góp bạc, toi chọn phương án thứ hail"
"Ta cũng cảm thấy mỗi tháng lấy hai lượng bạc sẽ tốt hơn!" Chưa từng nghe nói nấm này có thể gieo trông!
Cái gì mà Hằng Nga tiên tử hạ phàm, tối hôm qua ông ta đã nghe hài tử nói, đó là lừa gạt người ta!
Ông ta sẽ không lấy bạc ra xây phòng nấm gì đó!
Cũng có người đồng ý với ý kiến của thôn trưởng: "Thôn trưởng, ta đồng ý với phương án thứ nhất! Phương án hợp tác thứ nhất này có có thể tạo phúc đời sau! Về sau con cháu của chúng ta đều không sầu lo vì kế sinh nhai!"
"Không sai, tôi cũng cảm thấy phương án thứ nhất tốt! Hai lượng bạc nhìn có vẻ rất nhiêu, nhưng mà làm sao nhiều bằng tự mình trông nấm bán nấm chứ! Hơn nữa chỉ thuê vài người, còn phương án thứ nhất lại bận tâm đến toàn bộ thôn chúng ta! Mọi người có phúc cùng hưởng, có họa cùng chial" Bởi vì ý kiến không đồng nhất, thôn dân hai bên bắt đầu tranh chấp nhau.
"Cái rắm chứ có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia! Dù sao ông đây không có bạc, tôi sẽ không bỏ bạc ra xây dựng nhà nấm! Tôi không trồng nấm!"
"Tôi cũng không trông, nấm đều là trời sinh trời nuôi, nếu trồng không được, không phải là lãng phí bạc của tôi saol Lại nói tôi cũng không có bạc!"
"Sao các người kiến thức hạn hẹp như vậy! Rõ ràng Ôn cô nương chính là đưa bạc cho chúng ta! Đương nhiên chúng ta phải chọn phương án thứ nhất rồi!"
"Dù sao chúng tôi không trồng! Muốn trồng thì các ngươi tự mình trồng đi! Tôi sẽ không lãng phí thời gian ở chỗ này làm mấy chuyện không có khả năng như vậy!"