Chương 1431: Tức Chết Ông Ấy Mất Thôi
Chương 1431: Tức Chết Ông Ấy Mất ThôiChương 1431: Tức Chết Ông Ấy Mất Thôi
Nhà kho.
An Thân Vương phi thấy Ôn Noãn không chọn châu báu trang sức đẹp de mà lại đi chọn một cái roi mềm dẻo trơn trượt, cực kỳ ghê toml
Bà ấy vội nói: "Noãn Noãn, đồ vật kia xấu như vậy, cũng chỉ có Vương gia mới coi nó là bảo bối! Tới, tới nơi này, ta chọn cho cô trang sức nhìn đẹp hơn!"
Ôn Noãn cười lắc đầu: "Vương phi, ta thích cái roi dài này."
Cái roi dài này là được làm từ da cá mập, da bóng loáng, đen thui, Ôn Noãn dùng sức kéo kéo, cực kỳ cứng cỏi mà co dãn!
Nạp Lan Cẩn Niên đang sai người chế tạo một cái bạc tiên cho nàng, còn chưa hoàn thành, chế tạo ra roi còn khó hơn chế tạo kiếm nhiềul
Nếu muốn roi có tính mềm dẻo, vậy thì phải dùng chỉ bạc đi rèn, nếu muốn rút ra cái loại kim loại hiếm có như chỉ bạc này là chuyện không dễ dàng.
Nhưng mà cái loại nguyên liệu đặc biệt này đã sớm không còn, nguyên liệu của cái roi kia vẫn là Nạp Lan Cẩn Niên lấy từ kiếm của mình ra để cải tạo.
Tuy rằng Nạp Lan Cẩn Niên không thiếu bảo kiếm, nhưng cái roi này, Ôn Noãn liếc mắt một cái đã cảm thấy rất thích hợp với hắn!
Khi An Thân Vương đi vào nhà kho thì thấy trong tay Ôn Noãn đang cầm một cái roi dài.
An Thân Vương thấy thì huyệt Thái Dương khẽ nhảy dựng!
Đôi mắt của Tuệ An quận chúa quả nhiên độc ác, cái roi dài này là bảo bối trong bảo bối của ông ấy!
Roi dài này vẫn là ông ấy thật vất vả giành được từ trong tay Thập Thất hoàng đệ!
An Thân Vương phi nghe xong thì nói: "Vậy thì cầm đi, roi này đặt ở nơi này, cũng không có người dùng!"
Thái dương An Thân Vương nhảy lên: "Ai nói không có người dùng? Bổn vương không phải người sao?!"
An Thân Vương phi không chút do dự vạch trần ông ấy: "Roi này không nghe ông sai bảo, ở trong tay ông nó mềm oặt! Vốn dĩ chính là của Cẩn Vương! Noãn Noãn cầm đi đi, cũng coi như vật về chủ cũ! Nếu không đặt ở nơi này cũng là lãng phí bảo vật!"
An Thân Vương phi lại đến một chỗ khác chọn mấy bộ đồ trang sức cho Ôn Noãn!
An Thân Vương bất đắc dĩ, vương phi nói chính là sự thật, chẳng qua ông ấy không chịu thua thôi!
Năm đó tiểu Thập Thất còn từng nói qua rằng mình sẽ không dùng được cái roi này, sớm hay muộn cũng sẽ trả lại cho hắn!
Ông ấy càng không tin, sau đó lại không muốn chịu thua, vốn định trả lại cho Thập Thất hoàng đệ, nhưng lại lo lắng hắn cười mình, nên lại thôi!
An Thân Vương nghĩ đến hiện tại ban thưởng cho Tuệ An quận chúa, cũng coi như là vừa giữ được mặt mũi của mình mà lại không lãng phí chiếc roi dài này!
Đẹp cả đôi đường!
Ông ấy vẫy tay: "Cho ngươi! Nhưng mà roi này ngươi cũng không dùng được!"
Ôn Noãn kinh ngạc: "Tại sao lại không dùng được?"
"Không tin thì ngươi ra bên ngoài thử trên tảng đá xem, đồ quỷ này có tính tình, ngoài Thập Thất hoàng đệ ra thì ai vung nó, nó cũng đều mềm oặt!" Dù sao thì, trong lòng An Thân Vương vẫn rất không nỡi
Ừm, nếu mà Tuệ An quận chúa vì bởi vậy mà không cần chiếc roi này cũng là chuyện tốt!
Ôn Noãn nghe vậy thì hơi kinh ngạc!
"Thần kỳ như vậy sao? Ta đi thử xeml" Lòng hiếu kỳ của Ôn Noãn bị nhấc lên, nàng đi ra ngoài thử xem.
Không tin ông ấy?
An Thân Vương lười phải đi ra ngoài xem, một lát nữa nàng sẽ giống như mình ủ rũ cụp đuôi trở lại!
Ông ấy đã ủ rũ cụp đuôi không biết bao nhiêu lần rồi!
An Thân Vương đi qua xem Vương phi chọn thứ gì cho Ôn Noãn.
Lúc này mới đi được nửa đường thì ngoài cửa truyền đến một tiếng vang lớn: "Bang! Âm vang!"
Có thứ gì thật mạnh đổ trên mặt đất!
Sắc mặt An Thân Vương thay đổi, chóng chạy ra ngoài.
Chỉ thấy ngoài cửa nhà kho, khối cao hồ thạch ông ấy đã tốn một số tiền lớn phái người từ Đông Lăng vận chuyển trở về, lại cứ thế bị chém thành hai nửa!
An Thân Vương tức giận đến huyết khí bay lên: "Ngươi!"
Tức chết ông ấy mất thôi!
AIH
Hồ thạch giá trị ngàn vàng của ông ấy có hình dạng giống như con khỉ hiến đào mừng thọ!
Ôn Noãn quay đầu vô tội nhìn ông ấy, lại nhìn roi trong tay: "Ta không biết cái roi này lại có uy lực như thết Ta cũng không dùng quá nhiều sức! Vương gia, người bảo ta thử trên tảng đá xem sao mài"