Chương 1433: Vòng Tay Rong Ruột
Chương 1433: Vòng Tay Rong RuộtChương 1433: Vòng Tay Rong Ruột
Một cái hộp gỗ nho nhỏ đã có giá trị xa xỉ.
Dùng gỗ trầm hương vạn năm quý giá làm thành hộp như vậy, tại sao vòng tay bên trong lại rỗng ruột?
Vừa rồi Ôn Ngọc nhào lên, những cái tráp đó đều rơi trên mặt đất.
Sau đó vòng tay trong hộp gỗ màu đen cũng rơi ra ngoài, từ âm thanh vòng tay đập vào ván gỗ, nàng nghe ra được là nó rỗng ruột.
Lễ ra trang sức, vật phẩm hoàng gia, rất ít làm thành rỗng ruột.
Dù sao nàng cũng đã nhận được rất nhiều trang sức châu báu từ Hoàng Thượng, Thái Hậu, Nạp Lan Cẩn Niên như vậy, không có cái nào bị rỗng ruột cả.
Ôn Noãn mở hộp gỗ ra, còn chưa kịp xem cái vòng tay kia nhiều hơn một cái thì Nạp Lan Cẩn Niên đã bước vào: "Tiểu Hắc tới báo, Ôn thúc cùng Vương tướng quân cảm thấy còn đường thủy định ra trước đó có chút không thỏa đáng, quyết định thay đổi kế hoạch ban đầu, lựa chọn con đường thứ hai theo kế hoạch dự phòng".
Ôn Noãn lập tức đứng lên, tùy tay cầm lấy cái roi màu đen kia: "Vậy bọn họ sẽ ra biển trước sao? Hiện tại chúng ta cần phải lập tức xuất phát đi tiếp ứng bọn họ chứ?"
Con đường thứ hai phải đi qua một sơn cốc của Đông Lăng, đường nơi đó khá khó đi, hơn nữa dễ dàng bị tập kích, nhưng mà con đường sẽ ngắn hơn, có thể tiết kiệm thời gian hai ngày.
Đường bộ thì không sợ, đã sắp xếp đầy đủ binh lực.
Đường thủy có nguy hiểm lớn hơn nhiều, cho nên cũng sắp xếp rất nhiều binh lực tuần tra khắp nơi.
Đột nhiên thay đổi tuyến đường ban đầu, chắc là đã phát hiện được trên tuyến đường ban đầu đó có quá nhiều mai phục.
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Ừ, ta đã nói với hoàng huynh."
Ôn Noãn nói với Tử Yên: "May thứ này cứ cất hết đi đãi! Ngươi nói một tiếng với mẫu thân, lập tức sẽ đến Vạn Thọ Tiết, ta cùng Thập Thất ca muốn đến quân doanh huấn luyện binh lính một khoảng thời gian, chắc là khoảng hai tháng, bận rộn xong thì sẽ trở lại."
Hôm nay Ngô thị cùng Vương thị cũng ra cửa, đến xưởng đồ ăn vặt tuần tra.
Đồ vật ăn vào trong miệng không thể qua loa, hai người chỉ cần có thời gian rảnh là sẽ không định kỳ đi xem một chút.
Cho nên hiện tại Ôn Noãn không kịp tự nói một tiếng với hai người họ.
Mà tránh cho Ngô thị cùng Vương thị lo lắng, Ôn Noãn đã sớm nói qua, qua mấy ngày nữa muốn đi quân doanh một khoảng thời gian để chuẩn bị công việc cho Vạn Thọ Tiết. Hiện tại coi như đi sớm hơn mà thôi.
Nhưng nếu đã có dự phòng rồi thì tất nhiên bọn họ sẽ không nghĩ nhiều.
Dù sao thì Ôn Noãn không chỉ là một quận chúa, mà vẫn còn là một tướng quân.
Lâm Đình Hiên một tháng mới có thể về phủ một chuyến, Ôn Noãn một tháng đến quân doanh không được mấy lần đã là rất không tận chức rồi!
"Cô nương yên tâm, sau khi phu nhân trở về, nô tỳ đã biết phải nói như thế nào."
Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp trèo tường đến Cẩn Vương phủ, sau đó từ mật đạo của Cẩn Vương phủ trực tiếp ra khỏi thành.
Ngoài thành Lâm Phong đã chờ ở đó.
Hiện tại xuất phát, bọn họ phải lên đường suốt đêm mới có thể đến kịp. Tử Yên cất hết hộp gỗ trên bàn tròn, khóa ở trong nhà kho, nghĩ chờ On Noãn trở về, lại lấy ra cho nàng chọn mấy thứ để đeo.
Hơn nửa tháng sau tại biên cảnh Đông Lăng quốc, Tín Dương thành.
Huyện Mã Đầu.
"Cha, mấy người Noãn Nhi sẽ đến vào hôm nay sao?" Ôn Thuần hỏi.
Ôn Gia Thụy nhìn thoáng qua Tiểu Hắc đang xoay quanh trên bầu trời rồi nói với Ôn Thuần: "Mấy người nhị tỷ con tới rồi! Được rồi, chúng ta lên thuyền! Cữu cữu, Thuần nhi, nơi này đành giao cho các ngươi!"
Vương Kiêu gật đầu: "Yên tâm, năm mới gặp lại!"
Ôn Thuần: "Cha, thuận buồm xuôi gió."
Ôn Gia Thụy vẫy tay, sau đó lập tức giương thuyền lớn, tiến đến hội hợp cùng Ôn Noãn.
Những người khác đã sớm lên thuyền chuẩn bị tốt cho việc quay về.
Sau khi thuyền giương buồm đi, một tay Vương Kiêu đặt lên vai Ôn Thuần: "Đi thôi! Trở về còn có rất nhiều chuyện bận rộn!"
Ôn Thuần gật đầu, hai người đi tới bên cạnh con ngựa, xoay người lên ngựa, cứ thế rời đi.