Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1443 - Chương 1450: Dính Một Chut Nói Không Chừng Có Thể Trường Sinh Bất Lão!

Chương 1450: Dính Một Chut Nói Không Chừng Có Thể Trường Sinh Bất Lão! Chương 1450: Dính Một Chut Nói Không Chừng Có Thể Trường Sinh Bất Lão!Chương 1450: Dính Một Chut Nói Không Chừng Có Thể Trường Sinh Bất Lão!

Lôi Đình trừng hắn một cái: "Ngươi sờ cơ thể của Dũng Tử xem, có phải đã ấm hơn một chút không."

Lữ Nghiệp lập tức duỗi tay sờ tay của Dũng Tử, sau đó trừng lớn mắt!

Thật sự ấm!

Không phải là một mảnh lạnh như băng!

Tuệ An quận chúa thật sự là thần!

Lâm Phong võ bả vai của Lữ Nghiệp: "Không cần bất ngờ, tôi nói Tuệ An quận chúa rất lợi hại! Từ trước đến nay nàng trị bệnh cứu người đều là nhẹ nhàng như vậy! Nhưng mà ngươi có biết bình nước thuốc cứu mạng kia trân quý đến mức nào không?”

Lữ Nghiệp hỏi: "Trân quý đến mức nào?”

Lâm Phong: "Bên trong bình nước thuốc cứu mạng là tinh hoa của nguyên một gốc cây nhân sâm vạn năm, hơn nữa đó chính là nhân sâm dưỡng sinh! Kế tiếp là tam thất ngàn năm,..."

Lâm Phong liên tiếp kể tên những dược liệu quý hiếm.

Lữ Nghiệp: ”...'

Hắn không hiểu nhiều về dược liệu, chỉ biết dược liệu có năm tuổi càng lớn thì càng quý hiếm!

Sau đó trong số các dược liệu được Lâm Phong báo tên, dược liệu ít năm nhất cũng lớn tuổi hơn hắn tal

Năm mươi năm!

Lâm Phong nhìn vẻ mặt khiếp sợ của hắn, tiếp tục nói: "Ngươi biết vì sao Đông Lăng quốc chủ sẽ đồng ý sảng khoái như vậy không? Vì sao An Quốc Công có thể lấy được năm ngàn vạn lượng hoàng kim?"

Lữ Nghiệp: "Bởi vì một bình nước thuốc cứu mạng này?"

Lâm Phong lắc đầu: "Không phải một bình, là năm giọt nước thuốc cứu mạng! An Quốc Công đàm phán với quốc chủ Đông Lăng quốc, bồi thường cho Nạp Lan quốc chúng ta hai thành trì, sau đó bán nước thuốc cứu mạng cho ông ta, một giọt một ngàn vạn lượng hoàng kim! Năm giọt nước thuốc cứu mạng là có thể khởi tử hồi sinh! Mà một bình nước cứu mạng này nói là giá trị liên thành cũng không phải nói quá!"

Những việc này đều là trên đường tới đây nhận được tin tức từ Tiểu Hắc.

Yêu cầu thấp nhất của Hoàng Thượng đối với đội ngũ đi sứ là lấy được hai thành trì, năm ngàn vạn lượng bạc trắng trở về. Ôn Gia Thụy làm theo cách của Ôn Noãn, dùng công phu sư tử ngoạm, trực tiếp đổi bạc trắng thành hoàng kiml

Can chết không chịu buông ral

Cuối cùng quốc chủ Đông Lăng quốc lựa chọn đồng ý!

Dù sao ông ta thật sự cần năm giọt nước thuốc cứu mạng kial

Có cái gì quan trọng hơn tính mạng?

Không có bạc có thể kiếm lại, không phải sao?

Ông ta có ý định cướp lại số vàng đó, cho nên đã đồng ý.

Lữ Nghiệp: ”..."

Lữ Nghiệp hâm mộ nhìn Dũng Tử hôn mê bất tỉnh nằm ở trên giường, nỉ non nói: "Trời ạ, Dũng Tử, ngươi uống hai tòa thành trì! Còn uống hết rất nhiều ngàn vạn lượng hoàng kiml Về sau mạng của ngươi rất quý giá! Lần này mọi người liều mạng bảo vệ đống vàng kia còn không quý giá bằng nước thuốc ngươi uống vào bụng! Con mẹ nó, sao ngươi còn lãng phí như vậy, không nuốt hết vào mà để tràn ra ngoài nhiều như vậy!" Nói tới đây, Lữ Nghiệp dừng lại, sau đó trực tiếp nhào qua, nhìn xem có thể quet một chút xíu nước thuốc tràn ra trên khóe miệng hắn ta hay không!

Một ngàn vạn lượng hoàng kim một giọt đó!

Khóe miệng Dũng Tử còn hơi ướt, Lữ Nghiệp trực tiếp dùng ngón tay quẹt một chút, sau đó liếm!

Lâm Phong: '...'

Lữ Nghiệp nhìn vẻ mặt như bị sét đánh của Lâm Phong, cười nói: "Nói không chừng dính lên một chút cũng có thể trường sinh bất lão! Đúng rồi, ngươi cho ta cái bình trong tay ngươi đi! Chắc là còn chưa rót ra hết đâu!"

Lâm Phong: ...'

Con thuyền ở trong biển không ngừng đi về phía trước, trời cũng dần dần sáng lên.

Bởi vì binh lính bị thương nhẹ có thể bôi chút thuốc trị thương, sau đó được binh lính không bị thương giúp đỡ băng bó một chút là được, cho nên rất nhanh đã được băng bó xong.

Chỉ có mấy chục binh lính bị trọng thương là tương đối khó xử lý, cần nhiều thời gian một chút.

Nhưng dù chậm cũng đã được xử lý xong, trước khi mặt trời xuất hiện trên đường thẳng trên mặt biển, cuối cùng tất cả binh lính bị trọng thương đã được xử lý ổn thỏa.

Lần này mặc dù có khá nhiều người bị thương nặng, nhưng may mắn chính là không có người thương vong!

Tất cả mọi người đều trở lại trên thuyên.

Ôn Noãn xử lý xong vết thương của một người cuối cùng, nhổ kim châm, sau đó nói với Lôi Đình: "Băng bó miệng vết thương rồi cho hắn ta uống một viên thuốc dưỡng thương là được."
Bình Luận (0)
Comment