Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1442 - Chương 1449: Như Vậy Là Được Rồi Sao?

Chương 1449: Như Vậy Là Được Rồi Sao? Chương 1449: Như Vậy Là Được Rồi Sao?Chương 1449: Như Vậy Là Được Rồi Sao?

"Có thể cứu chữa!" Ôn Noãn vứt lại mấy chữ này, sau đó không để ý đến quân y kia, nàng bắt đầu bắt mạch.

Nạp Lan Cẩn Niên nói với quân y: "Y thuật của Tuệ An quận chúa rất lợi hại, đại nhân đi giữ tánh mạng của những người bị trọng thương khác đi, chờ lát nữa Tuệ An quận chúa đi cứu!"

"Vâng!" Quân y âm thầm lắc đầu ở trong lòng, tiếp tục chữa trị những binh lính bị trọng thương.

Dù y thuật rất lợi hại, chẳng lẽ còn có thể khởi tử hồi sinh hay saol

Người nọ bị đâm ngay chính giữa trái tim, sao có thể cứu được.

Cũng đã chết rồi!

Còn không bằng tiết kiệm chút thời gian và thuốc trị thương đi cứu chữa những người khác.

Nàng nói với Lâm Phong: "Boi một bình kim sang dược lên ngực của hắn! Sau đó đút cho hắn uống một bình nước thuốc cứu mạng!"

Nước thuốc cứu mạng là Ôn Noãn tinh luyện từ các dược liệu quý hiếm, hơn nữa bên trong còn ẩn chứa mây tía đậm đặc, vào thời điểm mấu chốt nó có thể giữ mạng người trọng thương bị hôn mê.

Nguyên nhân khi tinh luyện thành nước thuốc chứ không phải thuốc viên cũng là vì săn sóc những người không có ý thức này.

Thuốc viên sẽ khó nuốt hơn.

Nước thuốc có thể dọc theo thực quản chảy vào trong, cũng dễ dàng hấp thu hơn.

Lâm Phong lập tức đổ một bình kim sang dược dưỡng sinh lên miệng vết thương của hắn.

Lôi Đình lưu loát nâng đầu binh lính lên, làm miệng hắn tự nhiên mở ra.

Lâm Phong lập tức rót một bình nước thuốc cứu mạng vào trong miệng hắn.

Chính là người không có ý thức sẽ không tự động nuốt, có một chút nước thuốc dọc theo khóe miệng chảy ra ngoài.

Ôn Noãn nhắc nhở: "Không cần phải gấp gáp, chậm một chút."

Đừng lãng phí chứt

Nước thuốc thật sự, thật sự vô cùng trân quý đó!

Tất cả dược liệu bên trong đều là nàng dùng mây tía nuôi dưỡng rất lâu, nuôi dưỡng thành dược liệu có dược hiệu vạn năm!

Ôn Noãn dùng kim châm phong bế mấy huyệt đạo lớn cho hắn.

Ôn Noãn lại kiểm tra tròng mắt của binh lính kia một chút, sau đó đặt tay lên mạch đập của hắn.

Đầu ngón tay của Ôn Noãn có thể cảm nhận được mạch đập gần như không có của hắn.

Gần như không có chứ không phải không có, cho nên nàng vẫn có thể cứu chữa một chút!

Lại nói nàng còn có mây tía nữa.

Hiện tại mây tía của nàng đã không phải mỏng manh như lúc mới xuyên qua.

Nó đã nồng đậm hơn rất nhiều.

May mắn binh lính này là bị quân địch đâm trong lúc ở được kéo lên.

Nếu bị đâm trong lúc ở trong nước thì đã sớm chết rồi.

Ôn Noãn thay đổi mây tía, cuồn cuộn không ngừng đưa mây tía chảy theo mạch đập đi vào cơ thể binh lính.

Nếu mắt thường có thể nhìn thấy mây tía, như vậy mọi người có thể nhìn thấy những mây tía này ở trong cơ thể binh lính dường như là có mắt vậy, lập tức chạy dọc theo dòng máu của cánh tay chảy về phía trái tim, sau đó quanh quẩn trong trái tim.

Rất nhanh đầu ngón tay của Ôn Noãn đã mơ hồ cảm giác được mạnh đập đã biến mất của hắn bắt đầu xuất hiện trở lại.

Rất mỏng manh, rất mỏng manh.

Lại một lát sau, nàng cảm thấy mạch đập đã ổn định, đương nhiên vẫn mỏng manh như cũ, nhưng ít nhất là sẽ không lập tức chết đi, lúc này Ôn Noãn lập tức thu tay về.

Mà lúc này, thật ra miệng vết thương ở vị trí trái tim của hắn ta đã được chữa trị một nửa.

Đương nhiên là mắt thường không thể nhìn thấy.

Chỉ có thể thấy miệng vết thương đã không còn chảy máu nữa.

Ôn Noãn rút kim châm ra, sau đó nói với Lôi Đình: "Lại bôi thêm một bình kim sang dược lên đi, sau đó băng bó miệng vết thương giúp hắn".

Chỉ cần mỗi một canh giờ lại đến đây dùng mây mây tía điều dưỡng cho hắn, sau đó qua ngày hôm sau là người này là có thể chính thức thoát khỏi nguy hiểm.

"Vâng!" Lôi Đình lập tức lấy ra một lọ kim sang dược ra bôi vào miệng vết thương của hắn.

Ôn Noãn lại đi chữa trị cho một binh lính bị trong thương tiếp theo.

Lữ Nghiệp nhìn Lôi Đình cẩn thận băng bó miệng vết thương, nhịn không được mà hỏi: "Như vậy là được rồi? Có thể cứu người trở vê không?"

Châm mấy châm, cho uống chút nước thuốc, bôi hai bình kim sang dược, sau đó là xong việc!

Như vậy có thể cứu người ta thoát khỏi cái chết sao?
Bình Luận (0)
Comment