Chương 1456: Đó Là Vọng Tưởng
Chương 1456: Đó Là Vọng TưởngChương 1456: Đó Là Vọng Tưởng
Ôn Noãn gật đầu: "Ừ, chúng ta cứ xây dựng ruộng muối ở đây trước đi! Về sau lại đi phía nam nhìn xem, nếu như thích hợp thì lại xây một cái ở bên kia! Về sau Nạp Lan quốc chúng ta có hai ruộng muối, bá tánh chúng ta mua muối chỉ với giá hai tới ba văn một cân! Sau đó chúng ta lại bán cho những quốc gia khác với giá cả hiện tại, như vậy sẽ sớm lấp đầy quốc khốt"
Nạp Lan Cẩn Niên nghe vậy cũng gật đầu.
Đất nước giàu mạnh thì đời sống bá tánh tất nhiên sẽ khấm khá hơn!
Như vậy thì bá tánh sẽ đoàn kết hơn.
Khi đất nước giàu có, binh lính có thể được huấn luyện mạnh mẽ hơn!
Nếu ai dám tự tay hủy hoại đất nước mình, hủy hoại những ngày phồn vinh thịnh vượng hiện nay, thì bá tánh sẽ là người đầu tiên không đồng ý.
Tại sao phải lo Nạp Lan quốc không thể ổn định và hoà bình lâu dài chứ?
Tiếp theo Ôn Noãn lấy ra một cái hồ lô làm ấm nước, chứa một bình nước biển: "Muội mang về, đêm nay thử nấu một chút muối."
Nước biển phơi khô chỉ là muối thô, muối thô không thể trực tiếp sử dụng, còn phải qua giai đoạn tinh luyện.
Nếu như sản xuất thì khá phiền toái, phải trải qua hòa tan, lọc, hóa học trừ đi Ca, Mg ly tử , vv thứ bên trong.
Tuy nhiên, việc khó đến đâu cũng do con người làm ra.
Nhưng so với quy mô cùng sản lượng của hiện đại là việc không th人l
Đó là vọng tưởng!
Ôn Noãn chỉ cố gắng làm hết sức.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm lấy bình hồ lô trong tay nàng: "Ừ, chúng ta có đến bãi biển bên cạnh xem không? Nó không lớn như bãi biển này, nhưng cũng có một số chỗ tương khá bằng phẳng."
Ôn Noãn gật đầu: "Được! Ngày mai lại đi nhìn xem, nhìn xem bãi biển bên kia có thể làm ruộng muối hay không.'
Không thể làm lớn như ở thời hiện đại thì chỉ có thể xây dựng thêm một vài bãi biển ở nhiều nơi khác nhau.
"Ừ"
Hai người trở lại xe ngựa, Ôn Noãn nói với Lâm Phong: "Lâm Phong, ngươi đi lấy một thùng nước biển, mang về."
"Vâng!"
Lâm Phong lập tức đi tới một thôn làng bên cạnh mua một cái thùng gỗ, sau đó đi lấy một thùng nước biển mang trở về.
Khi trở lại trấn trên, nước trong thùng đã bị vơi mất một nửa.
Thị trấn ven biển này được gọi là thị trấn Trường Ninh, Nạp Lan Cẩn Niên có một tòa phủ đệ ba sân ở đây.
Lúc này trời đã gần tối.
Bọn họ vào phủ, lập tức có một vị quản gia nói: "Chủ tử, Nghiêm quản sự tới!"
Một vị quản sự cung kính tiến lên, hành lễ với hai người: "Nghiêm Hàn gặp qua chủ tử, gặp qua Tuệ An quận chúal"
Người này là người của Nạp Lan Cẩn Niên, về sau sẽ phụ trách quản lý ruộng muối.
Tất cả việc kinh doanh về muối của Nạp Lan Cẩn Niên đều do hắn phụ trách quản lý. Rất trung thành.
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Nghiêm quản sự đi ăn cơm trước đi, lát nữa ta còn có việc nói với ngươi."
"Vâng!" Nghiêm quản sự cung kính lui xuống.
Ôn Noãn trở lại trong phòng của mình rửa mặt chải đầu một chút, sau đó lại cùng ăn cơm chiều với Nạp Lan Cẩn Niên, ăn xong liên đi đến một căn phòng Nạp Lan Cẩn Niên chuyên môn làm người bố trí cho việc làm thí nghiệm.
Trước khi Ôn Gia Thụy đi sứ, bởi vì Ôn Noãn đã nghĩ đến việc làm ruộng muối, hơn nữa nàng đã vẽ sẵn một bộ công cụ, để Nạp Lan Cẩn Niên tìm người làm ra.
Mặc dù lần này họ lên đường vội vàng, nhưng Nạp Lan Cẩn Niên đã dặn dò thuộc hạ đem bộ công cụ kia đến đây.
Cho nên trong khi họ vẫn còn ở trên biển, bộ công cụ tỉnh luyện này đã được chuyển đến.
Nghiêm Hàn đi vào trong phòng, nhìn bình lọ to nhỏ trước mắt, tò mò hỏi Lâm Phong: "Lâm Phong, chủ tử nói phải dùng nước biển tạo muối, những công cụ này chính là thứ dùng để tạo muối sao?"
Hắn cũng không nghĩ ra Tuệ An quận chúa định làm như thế nào để loại bỏ chất độc trong muối biển, dù sao đó cũng là thứ đã hoà tan vào nước biển rồi.
Mấy thứ hoà tan trong nước lại không thể nhìn thấy được.
Lâm Phong gật đầu: "Đúng vậy! Nghiêm túc nhìn đi, bản lĩnh của Tuệ An quận chúa rất lớn đâu! Hãy chờ xeml"
Nạp Lan Cẩn Niên: "Tuệ An quận chúa không có quá nhiều thời gian làm một việc, lần này xem cho kỹ."
Từ nay về sau, cách sản xuất muối, công thức làm muối sẽ được giữ bí mật nên hắn sẽ là người phụ trách toàn bộ việc của ruộng muối