Chương 1457: Chung Cat Muối
Chương 1457: Chung Cat MuốiChương 1457: Chung Cat Muối
Nghiêm Hàn lập tức thẳng lưng lên: "Vâng! Thuộc hạ nhất định sẽ nhìn cẩn thận, ghi nhớ trong đầu."
Có thể dùng nước biển tạo muối, đây quả thực là chuyện có lợi cho toàn bộ bá tánh thiên hal
Nước biển nhiều như vậy, sau này bọn họ cần lo lắng Đông Lăng quốc không tiến cống muối ăn cho bọn họ nữa chứ?
Cần gì lo thương buôn Đông Lăng quốc cố ý nâng giá bán muối lên nữa chứ?
Bọn họ có ruộng muối lớn, bọn có thể vênh váo kiêu ngạo!
Nghiêm Hàn giao tiếp với thương buôn muối của Đông Lăng quốc nhiều năm như vậy, cho nên thường xuyên bị thái độ kiêu ngạo của những thương nhân muối ở Đông Lăng quốc chọc tức.
Gần đây bởi vì Đông Lăng quốc bồi thường cho Nạp Lan quốc không ít bạc, lại bồi thương thêm hai tòa thành trì.
Cố ý tìm lỗi gây chuyện, không bán muối cho bọn họ.
Hắn sắp tức giận đến mức muốn rút giày ra tát vào mặt bọn hol
Nhưng không thể được! Chỉ đành phải chịu đựng.
Nếu không, họ thực sự sẽ không bán muối cho chính mình!
Như vậy thì rất nhiều bá tánh Nạp Lan quốc đều ăn không nổi muối.
Vì vậy, hắn nghẹn muốn nội thương!
Dù sao Nạp Lan quốc cũng không có nhiều mỏ muối.
Đây là nỗi khổ khi sống nhờ người khác.
Hiện tại thì sao! Chờ đến khi ruộng muối được xây dựng và sản xuất được mẻ muối đầu tiên, hắn sẽ dùng nó để đập nát mặt những tên thương nhân muối Đông Lăng quốc đó!
Dùng muối nhét đây miệng bọn hol
Con mẹ nó, có nhiều mỏ muối thì ghê gớm lắm saol
Vì vậy Nghiêm Hàn lấy bút mực ra, mở to hai mắt nhìn Ôn Noãn, trong lòng mơ hồ có một tia mong đợi, đương nhiên cũng có chút lo lắng.
Dù sao ai cũng biết trong nước biển có muối, nhưng loại muối này không ăn được, có độc!
Từ xưa đến nay, nhiều năm như vậy chưa có người có thể nghĩ ra cách loại bỏ độc trong muối biển, Tuệ An quận chúa thật sự có thể làm được sao?
Ôn Noãn rót nước muối mang về vào mấy cái cốc chịu nóng, bắt đầu nấu muối.
Ôn Noãn vừa nấu vừa quan sát sự thay đổi của nước biển trong cốc chịu nóng, hơn nữa cũng ghi chép lại.
Nghiêm Hàn thấy vậy cũng ở một bên ghi chép.
Mọi người đều kiên nhẫn nhìn nước biển trong cốc chịu nóng dần dần bốc hơi, chậm rãi kết tinh, sau đó tạo ra muối trắng.
Từ lúc mặt trời lặn cho đến khi trời đã tối om, cuối cùng cũng nấu xong!
Nhìn cốc chịu nóng chậm rãi hiện lên tinh thể màu trắng, Nghiêm Hàn nắm chặt tay.
Thành, thành công!
"Muối biển này khá trắng." Lâm Phong khen ngợi.
Ôn Noãn dùng ngón tay dính một chút muối nếm thử, sau đó vẫy tay gọi Nghiêm Hàn: "Nghiêm quản sự, ngươi nếm thử đi, nhớ kỹ hương vị này. Đây là muối nấu ra đầu tiên, có độc, không thể dùng!"
Nghiêm quản sự vội vàng bước lên dùng tay dính chút muối, nếm thử, ghi lại cảm nhận của chính mình vào giấy.
"Hiện tại ta bắt đầu tinh luyện! Chính là tinh luyện loại trừ những độc tố bên trong. Bước này mới là bước quan trọng, khả năng cần phải nếm thử thêm vài lần mới có thể tinh luyện ra phương pháp tốt nhất. Ngươi nhớ ghi chép kỹt
"Đúng vậy!"
Không có công cụ đo lường, mọi việc đều chỉ có thể dựa vào việc làm nhiều vài lần mới lấy được kinh nghiệm.
Ôn Noãn lấy muối đã bốc hơi ra, để lại một phần.
Sau đó cân một chút, chia trung bình thành năm phần nhỏ.
Tiếp theo nàng bắt đầu hòa tan, lọc, xử lý những chất như Ca, Mg.
Mỗi một phần nàng đều làm ghi chép cẩn thận.
Bận rộn cho đến khi trời gần sáng, nàng mới làm ra năm phần muối đã tinh luyện thành công, sau đó lại chưng nấu thêm.
Ôn Noãn lại nếm thử hương vị, sau đó nói với đám người Nạp Lan Cẩn Niên: "Mọi người lại đây nếm thử một chút, nói cho ta biết mọi người cảm thấy phần muối nào là tốt nhất."
Ba người vẫn đi lên như cũ, dùng chiếc đũa dính một chút muối, nếm thử.
Ôn Noãn cười nhìn bọn họ, chờ mong hỏi: "Thế nào? Mọi người cảm thấy phần muối nào là ngon nhất?"