Chương 1466: Vô Sỉ
Chương 1466: Vô SỉChương 1466: Vô Sỉ
Ngày đó, trên chiến trường bình định Hoài Nam vương phản nghịch, y thuật có thể cứu sống người tan xương nát thịt của Tuệ An quận chúa đã truyền khắp trong quân!
"Trời ạ, lợi hại như vậy! Tay chặt đứt rồi còn có thể nối được? Đây quả thật là vô cùng kỳ diệu!"
"Nhưng mà, ta nghe nói Giả thần y y thuật cao minh, hành y cứu đời, nàng đã cứu được toàn bộ bá tánh Đông Lăng quốc! Chẳng lẽ y thuật của Tuệ An quận chúa còn lợi hại hơn so với Giả thần y sao?!"
Lưu Khải nghe xong lời này mắt trợn trắng: "Phi! Giả thần y làm sao có thể so được với Tuệ An quận chúa! Để nàng ta xách giày cho quận chúa nhà ta còn không xứng! Cái kẻ họ Giả kia cũng xứng gọi là thần y sao? Chỉ biết đoạt công lao của quận chúa chúng ta! Nàng ta là thần y giả mới đúng! Một trận ôn dịch của Đông Lăng quốc kia rõ ràng chính là Tuệ An quận chúa phát hiện trước tiên, hơn nữa còn nhắc nhở Đông Lăng quốc, phương thuốc chữa khỏi ôn dịch cho Đông Lăng quốc, vẫn là Tuệ An quận chúa khi mua dược liệu ở Đông Lăng quốc đã lưu lại phương thuốc! Thần y giả vô sỉ kia, dem phương thuốc kia trở thành của chính mình! Đúng là đồ không biết xấu hổt"
Lưu Khải còn biết bệnh của lão quốc công gia là Ôn Noãn chữa khỏi, tuy rằng mọi người đồn đãi là Giả thần y chữa khỏi, nhưng mà hắn lại không cảm thấy vậy!
Nếu y thuật của Tuệ An quận chúa không cao minh, ngày đó Cẩn Vương sẽ không đưa Tuệ An quận chúa đi xem bệnh cho lão quốc công khi bệnh tình đang nguy kịch!
Kết quả mọi người đều cho rằng là Giả thần ý của Thần Y Cốc chữa khỏi, chỉ là bởi vì nàng ta là người của Thần Y Cốc, mọi người đều cho rằng là nàng ta chữa khỏi thôi!
Người thương đội nghe xong đều cực kỳ kinh ngạc: "Thật sự ? Cái vị Giả thần y kia thật sự đoạt công lao của Tuệ An quận chúa sao?”
"Đương nhiên là sự thật, so với trân châu còn thật hơn!”
Vừa rồi binh lính cứu viện cũng có người là binh lính cùng tướng lãnh đi sứ ngày đó đã nghe nói qua việc này, bọn họ vội nói: "Đúng vậy, nếu không ngày đó đội ngũ đi sứ của Nạp Lan quốc chúng ta từ Đông Lăng quốc trở về, vì sao không ai nhiễm dịch chuột? Chính là bởi vì Tuệ An quận chúa đã mua số lượng lớn dược liệu, mỗi ngày đun chén thuốc cho bọn hắn dự phòng! Cái vị Giả thần y kia vô sỉ kia cam phương thuốc của quận chúa chúng ta rồi cải tạo lại thôi!"
"Nói đến việc này thì càng tức giận! Nếu không phải quận chúa chúng ta phát hiện Đông Lăng bọn họ có dịch chuột, hơn nữa nhắc nhở bọn họ, sau đó lại để lại phương thuốc ở hiệu thuốc, người Đông Lăng quốc có khi đều chết hết rồi! Nào ngờ còn có thể vô sỉ như thế, lại nhân lúc chúng ta nội loạn, phái binh tới ngâm trợ giúp nghịch tặc, quả thật là đồ sói mắt trắng!"
"Đúng vậy, chưa từng gặp qua người vô sỉ như thết Lần này bồi thường bạc, còn cố ý thả ra tin tức, hại chúng ta gặp phải bao nhiêu hải tặc tập kích ở trên biển!"
Nhắc tới Đông Lăng, binh lính quả thật là oán khí tận trời.
Nhóm thương đội nghe bọn lính oán trách Đông Lăng quốc, bọn họ cũng là người của Nạp Lan quốc, hơn nữa những binh lính này vừa rồi cứu bọn họ một mạng, vì vậy tất nhiên người thương đội đều tin.
"Đúng thật là vô sỉ! Vì sao Hoàng Thượng không phái binh đi san bằng Đông Lăng quốc đi?!"
"Đông Lăng quốc vô sỉ như thế, nên để cho bọn họ bồi thường cho Nạp Lan quốc mười tòa thành, tám tòa mỏ muối, như vậy về sau Nạp Lan quốc chúng ta sẽ không còn sầu vì không có muối nữa?!"...
"Còn tưởng rằng Giả thần y là người tốt, hoá ra thật là thần y giả! Là hạng người mua danh chuộc tiếng! Tuệ An quận chúa nhất định phải cứu tỉnh Tài thúc!"
Lưu Khải nghe mọi người nói, ngẫu nhiên trả lời một câu: "Yên tâm, nếu Tuệ An quận chúa không thể cứu tỉnh thì thiên hạ này không ai có thể cứu tỉnh! Dựa vào Giả thần y sao? Không phải nàng ta nói, không cứu tỉnh được! Chỉ có thể làm người thực vật thôi sao?!"
Hắn tin tưởng vững chắc Tuệ An quận chúa mà không cứu được người, vậy thì mạng của người đó đã đến lúc dừng lại!