Chuong 1482: Ban Thuong
Chuong 1482: Ban ThuongChuong 1482: Ban Thuong
Hoàng Thượng vui mừng nâng tay lên: "Các vị ái khanh bình thân! Vất vả rồi!"
Ôn Gia Thụy đưa công văn Đông Lăng quốc cắt đất đền tiền hai thành trì ra, giơ cao lên đỉnh đầu: "Thần may mắn không làm nhục mệnh, không phụ ủy thác của quân vương!"
Bọn họ về nhài
Không phụ gửi gắm của Thánh Thượng!
Bọn họ về nhài
Mang theo tôn nghiêm của một quốc gia!
"Ha ha. Tốt! Tốt! Ha ha, mau bình thân!" Hoàng Thượng ở trên thành trì nhìn cuốn giấy được Ôn Gia Thụy nâng cao, vui mừng cười nói.
Lúc này Ôn Gia Thụy mới đứng lên.
Các binh lính phía sau cũng đều nhịp đi theo đứng lên.
Hoàng Thượng tiếp tục lớn tiếng nói: "Chuyến đi sứ lần này, An Quốc Công và các vị tướng sĩ đại thần vất vả rồi! Tram sẽ thưởng lớn! Là các ngươi đi xa ngàn dặm, lặn lội đường xa, dùng tánh mạng đi giao tiếp, quan hệ ngoại giao với Đông Lăng quốc, đấu trí đấu dũng, làm người khinh Nạp Lan quốc ta, nhục Nạp Lan quốc ta phải trả giá đắt tương ứng! Trả lại tôn nghiêm cho Nạp Lan quốc tai"
Kế tiếp Hoàng Thượng trực tiếp đứng ở trên thành trì, ở trước mặt tất cả bá tánh trong kinh thành để ban thưởng cho các sứ thần đi sứ lần này.
"Lần này đi sứ có thể làm cho quốc quân Đông Lăng quốc lấy ra hai thành trì và năm ngàn vạn lượng hoàng kim làm bồi thường, công lao của An Quốc Công là vô cùng to lớn, An Quốc Công nghe chỉ!"
Ôn Gia Thụy lại một lần nữa quỳ xuống: "Thần nghe chỉ!"
"An Quốc Công làm quan chính trực vô tư, làm cha dạy ra nhi tử đều là nhân tài, là lương đống của triều đình! Trong lòng quan tâm đến khó khăn của bá tánh, đồng cảm với cuộc sống gian khổ của nhân dân, ưu quốc ưu dân! Lại đa mưu túc trí, lực có thể khiêng đỉnh, là trụ cột vững chắc của Nạp Lan quốc, là tế thế chỉ tài! Nay ban phong làm Hộ Bộ thị lang, kiêm nhiệm tổng tư muối chính sử, hai cha con các ngươi cùng nhau gánh vác ruộng muối của Nạp Lan quốc, phát dương quang đại, làm cho tất cả bá tánh của Nạp Lan quốc đều có thể ăn muối! An Quốc Công có làm được không?”
Ôn Gia Thụy vội dập đầu: "Thần lãnh chỉ, thần nhất định sẽ không phụ lòng sự tin tưởng của Thánh Thượng! Cúc cung tận tụy, đến chết mới thôi!"
Mặc dù Tam hoàng tử vẫn luôn thong dong bình tĩnh, nhưng lúc này hắn ta cũng không thể bình tĩnh được nữa!
An Quốc Công thành tổng tư muối chính sử!
Mảng muối này chính là nguồn bạc quan trong nhất của hắn ta đó!
Hiện tại An Quốc Công còn chưa phải người của mình, nếu đường tiền tài của mình bị ảnh hưởng.
Tam hoàng tử siết chặt bàn tay cầm quạt xếp.
Mặc dù hắn ta rất lo lắng, nhưng trên gương mặt lại không để lộ ra bất kỳ điều gì.
Công Bộ thượng thư lo lắng đến mức liếc nhìn về phía Tam hoàng tử mấy lần, nhưng mà Tam hoàng tử không hề liếc mắt nhìn ông ta một lần nào cả.
Thật là làm người ta sốt ruột muốn chết!
Tổng tư muối chính sử này thay đổi người, vậy sau này cũng không còn con đường tiền tài nữa.
Không có bạc, vậy thì một bước khó đi. Kế tiếp, Hoàng Thượng lại tiến hành ban thưởng cho Lưu Khải và đám người đi sứ lần này. Lưu Khải được tăng lên hai giai cấp, thành một tướng quân chính tứ phẩm, những binh lính khác cũng đều được tăng thêm một phẩm giai.
Lần này mỗi nhân viên đi sứ đều được thăng quan, ít nhất là tăng một phẩm giai! Sau đó là đều được xếp vào ở một số vị trí tương đối quan trọng, có tiền đồ lại thăng quan khá nhanh.
Nhân cơ hội này, Hoàng Thượng cũng thay đổi một nhóm người trong quân!
Lần đầu tiên các bá tánh nhìn thấy Hoàng Thượng phong quan, mọi người đều nghiêm túc lắng nghe, chỉ cảm thấy trên người các binh lính như tràn đầy vinh quang, thăng quan phát tài khiến lòng người hướng tới.
Có một số người dễ bị đồng cảm, những thiếu niên nhiệt huyết cũng cảm thấy máu huyết trong người sôi trào, nghĩ về sau mình cũng muốn trở thành một người như vậy, được Hoàng Thượng ban phong!
Trong đáy lòng mỗi người đều có một loại khát vọng thành tài, thấy nhiều binh lính được Hoàng Thương ban phong ở trước mặt vạn dân như vậy, đây chính là vinh quang vô cùng to lớn, vô cùng có thể diện!
Cũng đánh thức khát vọng trong đáy lòng bọn họ, làm cho bọn họ cũng muốn tranh đua một phen, không uổng cuộc đời này!
Mặc dù bá tánh đứng đầy hai bên con đường, nhưng cũng rất im ắng, mọi người đều lẳng lặng nhìn, chỉ là sau khi ban phong xong, mọi người mới phát ra tiếng chúc mừng và tiếng hoan hô vang như sấm.