Chuong 1491: Nghi Su 2
Chuong 1491: Nghi Su 2Chuong 1491: Nghi Su 2
Quả thực là làm hoàng thượng tức giận đến muốn nổ tung mạch máu!
Hoàng thượng tuyệt đối không muốn để mất mặt như vậy lần nào nữa!
Ngũ Thành Binh Mã Tư lập tức chắp tay đáp: "Hoàng thượng yên tâm, hạ quan đã sắp xếp xong rồi! Mười hai canh giờ đều sẽ có binh lính tuần tra các nơi."
Sao ông ấy dám để trộm xuất hiện lần nữa!
Nếu không, mũ ô sa của ông ấy cũng khó giữ được!
Ông ấy đã dốc lòng truy bắt trộm cướp hơn nửa năm trời, bắt được sẽ không buông tha, phạt bọn họ lao động khổ sai, để bọn họ làm công việc nặng nhọc nhất, mệt nhọc nhất, bẩn thỉu nhất!
Về cơ bản, họ bị trừng phạt đi thu hoạch dạ hương, sau đó xử lý dạ hương, biến nó thành phân bón, bón cho ruộng lúa hoàng gial
Đã hai tháng liên tiếp, toàn bộ kinh thành bao gôm nha môn các nơi đều không có truyền đến tin tức bắt được kẻ trộm!
Hoàng thượng lại nhìn về phía Lễ Bộ thượng thư: "Trước mắt, nhất định phải chú ý chế độ ăn uống của những nhạc công kia. Đừng để đến lúc đó thân thể xảy ra vấn đề gì không ra sân được."
Lễ nhạc là bộ mặt của một đất nước.
Nạp Lan quốc cũng là một quốc gia trọng lễ nhạc, vê phương diện này mạnh hơn các quốc gia khác.
Hoàng thượng đã từng xem qua quốc yến biểu diễn ca múa nhạc, rất hay và chấn động, đoán chừng còn có thể tức chết sứ giả bốn nước!
Nhưng ông ấy vẫn lo lắng thân thể của những nhạc công và vũ công đó sẽ xảy ra vấn đề gì.
Dù sao Nạp Lan quốc cũng không phải không có mật thám ở các nước khác!
Đấn lúc đó, cho một ít thuốc xổ vào thức ăn của các nhạc công và vũ công thì sẽ rất phiền phức.
Mặc dù có dự bị, nhưng các ứng cử viên dự bị đương nhiên không phải là ứng cử viên tốt nhất.
"Vâng! Vi thần nhất định sẽ dặn dò!" Lễ Bộ thượng thư cung kính đáp.
Hoàng thượng lại nhìn Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên, hai người họ làm việc, ông ấy vẫn cảm thấy yên tâm hơn: "Các binh sĩ đã tập luyện xong chưa?”
Ôn Noãn: "Bẩm hoàng thượng, tất cả đã chuẩn bị xong xuôi!"
Hoàng thượng nghe vậy mới thở phào nhẹ nhõm. Kỳ thật hoàng thượng đã đích thân kiểm tra tất cả, chỉ là vẫn thấy lo lắng.
Mấy năm nay, Nạp Lan quốc của họ cực kỳ nổi bật, nên hoàng thượng muốn thể hiện với bốn nước một chút! Để sứ giả của các nước khác thấy khó chịu.
Cũng không thể bị bốn nước bới móc, ghê tởm chính mình!
Hơn nữa, đây chắc là Vạn Thọ tiết cuối cùng của ông ấy, hoàng thượng hy vọng có thể kết thúc mỹ mãn.
Sau khi kết thúc sự nghiệp đế vương của mình, ông ấy sẽ du ngoạn khắp thiên hạ, nếm đủ cao lương mỹ vị, ngắm cảnh đẹp sông núi, tiêu tiền như nước, phiêu bạt khắp thiên hạ.
Lúc này, Lý công công đi vào: "Hoàng thượng, Ôn đại nhân cùng Vương tướng quân cầu kiến!"
Hoàng thượng nghe vậy thì thẳng thắt lưng, cuối cùng đã trở lại!
"Truyên!"
Hoàng thượng lại vẫy tay với quần thần trong Ngự Thư Phòng: "Được rồi, hôm nay là giao thừa, mọi người hãy hồi phủ để ở bên người nhà đi. Tối nay sẽ có yến tiệc trong cung, mọi người dẫn theo người nhà đến tham gial"
Các vị đại thần sôi nổi đứng dậy cáo lui.
Hoàng thượng nói với Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên: "Tuệ An quận chúa và thập thất hoàng đệ ở lại!"
Đợi sau khi các đại thần ra khỏi Ngự Thư Phòng, Ôn Thuần và Vương Kiêu đi vào, hành lễ: "Hạ quan/ mạt tướng, tham kiến hoàng thượng! Cẩn vương, Tuệ An quận chúa."
Hoàng thượng cười nói: "Hai vị ái khanh bình thân!"
Hoàng thượng chỉ vào hai cái ghế bành: "Các ngươi đi đường vất vả rồi, ngôi xuống nói đi!"
“Tạ hoàng thượng!"
Hai người ngồi xuống.
Lý công công thức thời rót trà cho hai người họ.
Sau khi bọn họ ngồi xuống, hoàng thượng không kịp chờ đợi hỏi: "Ôn ái khanh, dân chúng ở hai tòa thành trì đã trấn an thế nào rồi?"
Ôn Thuần chắp tay: "Bẩm hoàng thượng, cơ bản là đã trấn an xong! Vật tư và bạc của triều đình cũng đã đến! Cuối năm, núi tuyết bao phủ, rất nhiều người chịu không nổi nên đã xuống núi trở về ngôi nhà ban đầu của họ. Chúng thần đã cho mỗi hộ gia đình hai lượng bạc như một khoản trợ cấp ổn định. Những vật tư đó cũng được phân phát cho người dân."
Hoàng thượng gật đầu, nhìn ve phía Vương Kiêu: "Trong những người dân đó, có người nào là binh lính của Đông Lăng quốc xúi giục phản loạn không?"