Chuong 1493: Day Chinh La Chien Tich
Chuong 1493: Day Chinh La Chien TichChuong 1493: Day Chinh La Chien Tich
Thứ nhất, bọn họ sẽ tự lực cánh sinh, có thể giảm bớt bạc cứu tết
Thứ hai, có nhiều đất đai hơn, vậy thì thức ăn của các binh lính ở biên cảnh Đông Nam cũng có thể bảo đảm!"
Hoàng thượng nhìn về phía Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, ngươi cảm thấy chuyện chia ruộng và chia đất cho các hộ gia đình vào lúc này có khả thi không?”
Ôn Noãn mỉm cười: "Hoàng thượng đã quên rồi sao? Trước đó thần nữ đã đề nghị rồi".
Hoàng thượng nhớ đến trước đó Tuệ An quận chúa có nói qua.
Nàng nói khi lương thực cung không đủ cầu, lương thực là vật giá trị vô cùng quan trọng, nhưng mà lương thực có thể trồng ra ngàn cân đã xuất hiện! Đồng ruộng của Nạp Lan quốc cũng đủ cho dân chúng của Nạp Lan quốc ăn no nê, thậm chí có thể tích trữ lương thực! Nếu có nhiều lương thực trong năm nay thì giá lương thực sẽ rẻ hơn!
Địa chủ dựa vào đồng ruộng để có tiền sẽ càng ngày càng ít.
Nếu học viện kỹ năng được xây dựng, những người có xưởng kinh doanh nhỏ và làm nghề buôn bán sẽ càng giàu có.
Tương lai của Nạp Lan quốc tất nhiên sẽ càng thêm thịnh vượng.
Nếu không kiếm được lời từ lương thực, vậy thì địa chủ sẽ nổi lên tâm tư nghĩ đến chuyện đổi nghề làm buôn bán.
Cho dù địa chủ thu vào so ra vẫn kém phú thương!
Mặc dù có một số lớn địa chủ vốn đều là phú thương.
Lương thực không đáng bao nhiêu tiền, không bằng bán một số đất đai để buôn bán.
Quốc khố khi đó cũng đã đầy, sau đó các luật chính pháp cũng được ban hành, lấy bạc trưng thu đất, sau đó lại phân phát cho người dân trông trọt.
Như vậy xem như là một tuần hoàn tốt!
Tất nhiên những chuyện này đều chỉ là tưởng tượng, sự thật là thế nào, tương lai thế nào!
Không ai biết, nhưng Hoàng thượng cảm thấy đây là thời điểm bắt đầu thúc đẩy đổi mới ruộng đất!
Nếu ông bắt đầu việc này thành công.
Vậy thì sau này ông chính là đế vương được lưu danh sử sách!
Nếu thất bại, làm hỏng việc, vậy thì đến lúc đó Thập hoàng đệ sẽ là người thu dọn tàn cuộc.
Vì đây là ý kiến của nương tử hắn, nên hắn đến thu dọn cũng là điều nên làm!
Vì vậy Hoàng thượng dứt khoát: "Được! Vậy thành Tín Dương sẽ được thực hiện việc chia đất cho từng hộ! Ôn ái khanh cho rằng nên thực hiện như thế nào."
Ôn Thuần chắp tay nói: 'Bẩm Hoàng thượng, vi thần cảm thấy ngoại trừ phân ruộng cho dân chúng, còn dựa theo dân cư mà chia đất nền, ruộng nương, rừng cây, núi, ao cá, những thứ này đều chia vào trong thôn, để thôn dân tự quản lý, mà triều đình cũng không cần phải xây dựng một ít học viện kỹ năng."
Ôn Thuần nói ra suy nghĩ của mình một cách chỉ tiết.
Ôn Noãn đôi lúc cũng bổ sung một chút, vì đây là thời cơ tốt của đại ca nàng.
Nếu thuộc hạ của đại ca ở thành Tín Dương làm việc tốt, thì đó chính là chiến tích.
Một ngày nào đó, khi hắn được gọi về kinh thành, thì việc trở thành quan tứ phẩm cũng là điều không thể thiếu.
Hoàng thượng vuốt râu, nghiêm túc lắng nghe. Dự định của Ôn Thuần là cử người của quan phủ xuống dạy người dân trong làng một số kỹ năng, chẳng hạn như có ao hồ thì nuôi cá, có núi thì trồng cây ăn quả, có đất cát thì trông khoai lang đỏ.
Sau đó mời một ít phú thương đến đó, xây dựng các loại nhà xưởng, thu mua những nông nghiệp của dân chúng để sản xuất ở đó.
Triều đình cũng chi bạc xây một ít xưởng ở nơi đó, để gia tăng lượng thu nhập cho quốc khố, đồng thời cũng có thể cho người dân một ít việc.
Chỉ khi dân chúng có việc làm, bận bịu thì sẽ không còn cần người đến cứu tết
Sau khi Hoàng thượng nghe xong cũng gật đầu: "Ôn ái khanh viết một phần tấu chương tỉ mỉ rồi dâng lên, trẫm sẽ thảo luận với các đại thần khác về việc này".
Đề nghị này rất tốt, tất nhiên việc này cũng không thể hoàn thành trong ngày một ngày hail
Vì nó cũng liên quan đến vấn đề sắp xếp bạc của quốc khố sau này.
Lúc này, Lý công công đi đến, ông ấy đứng ở ngoài cửa chớp mắt nhìn Hoàng thượng.
Đây là ám hiệu của hai người khi thức ăn đã chuẩn bị xong, Lý công công sẽ đi vào nhắc nhở Hoàng thượng một chút.