Chương 1528: Chột Dạ
Chương 1528: Chột DạChương 1528: Chột Dạ
Phượng Địch phục hồi tỉnh thần lại, sắc mặt vàng như gan lợn.
Mọi người mới như giật mình tỉnh lại từ trong mộng!
Đã đến giờ?
Đã không còn?
Thật sự rất muốn tiếp tục nghe thơ của Tuệ An quận chúa làm!
Có bao nhiêu hào khí, có bao nhiêu chí khí tận mây trời khiến người ta suy nghĩ sâu xal
Hoàng Thượng ấn xuống chí khí thiên cổ đế vương chỉ điểm giang sơn kia ở trong lòng, ông ấy cất cao giọng nói: "Tuệ An quận chúa làm thơ cũng không tồi! Chúng ta nghe một chút câu thơ của Phượng cô nương của Bắc Minh đi!
Mọi nguoi:
Đây mà còn gọi là làm cũng không tồi!
Đây quả thật chính là thần thơ -!
Hoàng Thượng yêu cầu quá caol
Ôn Noãn thành thật nói: "Hoàng Thượng quá khen, thần nữ cũng không giỏi lắm!"
Nàng chỉ là đang chép lại thôi!
Đây là những bài bắt buộc học trong mười hai năm giáo dục, phải học thuộc lòng!
Mọi nguoi:
Cái này mà gọi là không giỏi lắm sao?
Vậy thì thơ từ của bọn họ có phải dở tệ hay không?
Hoàng Thượng xua tay: "Tuệ An quận chúa quá khách khí, quả thật là thiên cổ tuyệt cú, vậy mà còn tự nhận không giỏi lắm!"
Cả triều văn võ bá quan: "Tuệ An quận chúa thật là quá khiêm tốn! Ngày thường cũng quá giấu mình!"
"Tuệ An quận chúa, thật là thâm tàng bất lộ!"
Ôn Noãn nhanh chóng nói sang chuyện khác, nàng thật sự chột dại
Chưa từng chột dạ như bây giờ.
"Vậy thì, chúng ta đến xem thơ từ của Phượng cô nương đi! Phượng cô nương nổi danh thiên hạ đã lâu, nhất định làm tốt hơn so với tai"
Phượng Địch nắm chặt bút lông sói trong tay, khớp xương ngón tay đều trở nên trắng bệch!
Thơ của nàng ta đều là xấu hổ ngại ngùng, đều là nỗi khổ tương tư, đầy bụng khổ tâm!
So với thơ của Tuệ An quận chúa, lại có vẻ quá không phóng khoáng.
Hơn nữa vừa rồi nàng ta chỉ viết xong được một bài thơ, đến bài thứ hai thì không viết nổi nữa.
Lễ Bộ lang trung đang muốn qua đi cầm lấy để đọc.
Phượng Địch nhanh chóng cầm lấy bài thơ đã làm xong, vo lại thành một cục, nàng ta đứng lên vén áo thi lễ: "Ta thua! Câu thơ của Tuệ An quận chúa khiến tiểu nữ tử xấu hổ không bằng!"
Thoải mái hào phóng thừa nhận cũng tốt hơn bị lễ quan của Nạp Lan quốc đọc ra, nếu không thì đối lập như vậy, nàng sẽ ném hết mặt mũi của Bắc Minh quốc!
Phượng Địch nhìn thoáng qua Đế Quân Hiền. Đế Quân Hiền cũng không nhìn nàng ta, giờ phút này hắn ta đang nhìn Tuệ An quận chúa của Nạp Lan quốc, biểu tình kia cao thâm khó đoán.
Phượng Địch không tự giác nắm chặt nắm tay.
Nàng ta vẫn luôn biết Thất hoàng tử không coi trọng nữ sắc, nhưng hắn ta thích nữ tử có tài hoal
Cho nên vẫn luôn nhìn mình với một con mắt khác.
Nếu không có gì thay đổi, lần này sau khi đi sứ trở về, Hoàng Thượng sẽ tứ hôn mình cho hắn.
Phượng Địch nắm chặt nắm tay đến mức phát đau.
Ba loại tỷ thí tiếp theo, nàng ta nhất định không thể thua nữa!
Phượng Địch nhìn về phía lễ quan Nạp Lan quốc: "Đại nhân, có thể bắt đầu vòng tỷ thí tiếp theo chưa?"
Lễ Bộ lang trung nhìn về phía Ôn Noãn: "Tuệ An quận chúa, vòng tỷ thí tiếp theo là tỷ thí cái gì?"
Ôn Noãn: "Thi họa đi! Vừa lúc cái bàn còn ở đây, không cần nâng tới nâng đi!"
Phượng Địch nhìn Ôn Noãn, cười đến có chút cứng đờ nói: "Tuệ An quận chúa, lấy cái gì làm chủ đề vẽ tranh?"
Lúc trước đã nói để Tuệ An quận chúa định đoạt, tất nhiên nàng ta cũng sẽ không nuốt lời.
Ôn Noãn tùy ý nói: "Tôm đi!"
Nàng vẽ lại một bức tôm của Tề Bạch Thạch là được.
Vô Danh đại sư còn chưa từng vẽ về tôm, cũng rất ít vẽ động vật.
Khóe miệng Phượng Địch cứng lại, tôm?
Nàng ta cũng đã từng vẽ khi còn nhỏ!
Nàng ta cười: "Được!"
Lễ Bộ lang trung nhanh chóng đốt một nén nhang lên: "Cuộc tỷ thí thi họa bắt đầu!"
Hai người ngồi xuống, có hai cung nữ tiến lên mài mực cho các nàng.
Ôn Noãn từ chối: "Lam phiền rồi, ta tự làm là được rồi!"
Phượng Địch cũng từ chối: "Cam ơn, ta tự mình làm là được."
Hai cung nữ nghe vậy, vén áo thi lễ, lui vê bên cạnh.
Ôn Noãn bắt đầu tinh tế mài mực, Phượng Địch cũng thế!
Hoàng Thượng thấy vậy thì nói: "Mọi người vừa ăn vừa chời"