Chương 1573: Chạy Mất
Chương 1573: Chạy MấtChương 1573: Chạy Mất
Không thấy ngay cả vua của muôn thú cũng cần người huấn luyện ở bên cạnh chỉ huy sao?
Công Bộ thượng thư thật sự nhịn không được, ông ta đi tới bên cạnh Lý công công, khách sáo nói: 'Lý công công, hay là ông phái người đi nhắc nhở Lâm phó tướng một chút, kêu hắn chỉ huy con sói kia được không?"
Lý công công đứng tại chỗ bình tĩnh nói: "Hoàng đại nhân đừng vội, Đại Hôi tự có chủ ý!"
Lại là có chủ ý!
Một con sói thì có chủ ý gì?
Công Bộ thượng thư thiếu chút nữa đã tức cười!
Nhưng Lý công công là trợ thủ đắc lực bên cạnh Hoàng Thượng, ông ta cũng không thể đắc tội.
Thôi, cho dù Cẩn Vương phái người lên, thua cũng không có tổn thất gì, ông ta nhọc lòng làm cái gì chứ?
Công Bộ thượng thư quay đầu lại nhìn thoáng qua Đại Hôi.
Lúc này, Đại Hôi liếc nhìn Lâm Phong một cái, sau đó nhấc chân chỉ vào phương hướng nào đó.
Tiếp theo Đại Hôi liên chạy đến phương hướng đó!
Tai của Đại Hôi rất thính!
Nó đã nghe được lời đám sử giả đó.
Đây là khinh thường nó sao?
Khinh thường sói ư?
Nó vẫn nên đi tìm mấy cấp dưới đi chơi trò này với nó vậy!
Làm sáng mù mắt những con người mắt chó coi thường sói kial
Mọi người cả kinh: "Ai, con sói kia chạy!"
"Đừng nói là nó bị những vòng tròn lửa kia dọa chạy đấy chứ! Sói sợ lửa!"
"Chắc là không phải đâu! Hình như nó đã nói gì đó với người huấn luyện của Nạp Lan Quốc. Ta thấy nó nhấc chân chỉ vào một phương hướng."
"Không phải là sợ tới mức muốn đi tiểu chứ? Chẳng qua nếu trước khi nó chạy trốn có nói với người huấn luyện, vậy thì nó cũng là một con sói ghê gm
"Ha ha... Đúng, như vậy cũng coi như là một con sói ghê gớm, con sói có lễ phép!"
Công Bộ thượng thư nghe đoàn sứ giả nói những lời này thì tức giận muốn ngất đi, ông ta không nhịn được nói: "Quả nhiên là một con sói có chủ ý!"
Đầu sợ tới mức bỏ chạy!
Quả thực mất mặt chết người!
Vậy phải làm sao mới tốt bây giờ?
Những quan viên khác của Nạp Lan Quốc cũng có chút nóng nảy, nhưng mọi người thấy Lâm Phong vẫn bình tĩnh đứng ở nơi đó, Hoàng Thượng, Cẩn Vương cũng không hoảng loạn, trong lòng bọn bon tuy rằng lo lắng, nhưng cũng kìm nén chờ đợi.
Lễ Bộ thượng thư không nhịn được hỏi Binh Bộ thượng thư ở bên cạnh: "Tào đại nhân, Đại Hôi đi chỗ nào?"
Không phải đi tiểu thật chứ?
Binh Bộ thượng thư biết nơi Đại Hôi chỉ là nơi ở của đại quân một ngàn con sói, ông ấy đoán Đại Hôi hẳn là đi tim chúng nói "Chắc là Đại Hôi khinh thường tham gia trò thi đấu này, có lẽ là đi tìm con sói khác tới chơi thay nó!"
Ông ấy cũng không biết rõ, chẳng qua nhi tử ở quân doanh lại được Cẩn Vương coi trọng, cho nên ông ấy mới biết nhiều hơn mọi người một chút.
Công Bộ thượng thư mím miệng, khinh thường ư?
Vua của muôn thú đều chơi, một con sói như nó dựa vào cái gì mà khinh thường?
Quả thực buồn cười!
Làm Nạp Lan Quốc bị mất mặt, đến lúc đó bắn chết nó, xem nó còn dám khinh thường hay không!
Một lúc sau, Đại Hôi liền mang theo chín con sói trở lại.
Có người thấy Đại Hôi trở về thì lập tức nói: "Con sói kia đã trở lại! Còn mang theo rất nhiều sói! Thì ra là nó đi tim viện binhl"
"Ha ha. Con sói này rất thông minh nha, biết chính mình không biết làm cho nên nó đi tìm đồng bạn tới cứu sao?"
"Ta đoán con sói này sợ đánh không thắng con hổ kia, cho nên khiếp đảm, vì vậy đi tìm đồng bạn tới cùng nhau đánh!"
"Ha ha.”
Đại Hôi mang theo chín con sói đi tới bên cạnh xích sắt, nó dẫn đầu thả người nhảy lên, bốn chân vững vàng đạp lên trên xích sắt!
Tiếng cười trong sân đột nhiên im bặt!
Con hổ vừa rồi là chậm rãi leo lên.
Lúc này, Lâm Phong ném bóng qua.
Đại Hôi ngẩng đầu miệng hứng, sau đó quả bóng bị nó tung lên giữa không trung.
Lâm Phong lại ném một quả bóng khác cho nó.
Đại Hôi lấy đầu hứng, quả bóng thứ hai cũng bị nó tung lên giữa không trung, lúc này một quả bóng khác rơi xuống, nó lại lấy đỉnh đầu hứng!
Sau đó Đại Hôi vừa đi xích sắt vừa đội đầu.
Một đường đi vững vàng, hai quả bóng chưa từng rơi xuống đất!
Sau khi Đại Hôi đi được vài bước, một con sói khác cũng nhảy lên trên xích sắt!