Chuong 1604: Moi Com
Chuong 1604: Moi ComChuong 1604: Moi Com
Kết quả khi nàng làm như vậy thì chắc chắn ông chủ kia sẽ không sử dụng chưởng quầy kia nữa, và chưởng quầy kia cũng sẽ không hãm hại thêm một vị khách nào nữa.
Về phần nàng đồng ý chọn một khối ngọc thạch cho hắn ta, là do nàng đã biết thân phận của hắn ta, hắn ta cũng tự đề xuất phần thưởng cho nàng.
Bỗng dưng có được lợi ích, có kẻ ngu mới không đồng ý!
Đó không phải là lòng thaml
Mà là tiền công nàng nên col
Để có thể mời một đại sư có thể liếc mắt là nhìn ra ngọc thạch vương ra tay, trả thù lao là một khối nguyên thạch xem như còn ít.
Tuệ An quận chúa là một người rất có nguyên tắc.
Đế Quân Hiền nhận ra nàng rất giống hắn ta, nên càng tiếp xúc với nàng hắn ta lại càng yêu thích nàng!
Ở một đầu khác, đám người Ôn Noãn đi đến đầu đường, nàng đưa khối ngọc thượng đẳng mà chủ tiệm nguyên thạch đã tặng cho mình, tất cả đều đưa cho Hộ Bộ thượng thư.
Hộ Bộ thượng thư vây tay: "Tôi không thể nhận nguyên thạch này, tôi chỉ cần khối này là đủ rồi!"
Hôm nay ông đã không cần tốn một văn tiên nào mà có thể kiếm được một khối nguyên thạch, như vậy là ông đã quá lời rồi!
Ôn Noãn mỉm cười: "Chưởng quầy kia muốn lừa bạc của đại nhân nên ông chủ mới bồi thường nguyên thạch này cho đại nhân! Cho nên đại nhân cứ cầm lấy nguyên thạch này đi! Chất lượng của khối ngọc thạch này không tệ, nếu đại nhân từ chối thì lân sau ta sẽ không giúp ông chọn ngọc thạch nữa!"
Hộ Bộ thượng thư cũng không phải là người hay ngại ngùng, ông ấy cầm lấy: "Lần này rất cảm ơn Tuệ An quận chúa! Được rồi, lão phu mời cô đến tiệm ăn. Chúng ta đi ăn món bồ câu kho ngon nhất ở kinh thành!"
Bát công chúa nói với vẻ mặt hưng phấn: "Vậy Phương đại nhân muốn mời chúng ta đến Đào Nhiên cư hay Dưỡng Sinh lâu? Dưỡng Sinh lâu thì nằm ngoài thành còn Đào Nhiên cư thì nằm gần hơn một chút!"
Hộ Bộ thượng thư: Có phải Bát công chúa đã quá đề cao ông rồi không?
Đào Nhiên cư hay Dưỡng Sinh lâu?
Đó là nơi mà ông có nằm mơ cũng không có bạc để được đến đói
"Không phải Đào Nhiên cư cũng chẳng phải Dưỡng Sinh lâu, cửa tiệm kia bán thịt bồ câu kho, trừ bỏ Đào Nhiên cư và Dưỡng Sinh lâu thì không cửa hàng nào có thể so sánh được! Ăn rất ngonl"
Thật ra ông cũng muốn mời Tuệ An quận chúa đến Đào Nhiên cư hoặc Dưỡng Sinh lâu, chỉ có điều trong túi tiên của ông ấy chỉ có mười lượng bạc.
Mười lượng bạc ở Đào Nhiên cư chỉ đủ để uống trà, còn ở Dưỡng Sinh lâu thì chỉ đủ một đĩa rau dưỡng sinhI
Không có bạc thật thảm!
Khiến cho ông ấy không có bạn bè!
Hai mươi năm trước, phu nhân đã nói ông có chức vị thấp kém, kết giao nhiều bạn bè sẽ khiến cho người ta cảm thấy ông là người nịnh nọt, cho nên mỗi ngày chỉ cho ông có năm văn tiền!
Hai mươi năm sau, phu nhân của ông lại nói là với chức vị này của ông thì không cần kết giao bạn bè gì cả, vì như vậy sẽ là kết bè kết phái, ngược lại không phải là chuyện tốt! Cho nên mỗi ngày vẫn tiếp tục cho ông năm văn!
May mắn ông chỉ hứa bên nhau đến bạc đầu với bà ấy, nếu như kiếp sau mà gặp lại phu nhân thì chắc chắn ông sẽ quay đầu bỏ chạy, còn chạy đi rất xa!
Ông giống như một đóa hoa nhài cắm bãi phân trâu!
Ôn Noãn: "Ồ? Vậy thì phải đi nếm thử một chút!"
Bát công chúa cũng rất hứng thú: "Ở kinh thành còn có chỗ làm thịt bồ câu kho ngon như vậy, sao ta lại không biết?"
Lương Tử Vận: "Nơi có thịt bô câu kho ngon này có lẽ là ở Thiên Hương lâu."
Lâm Đình Nhã đối với cửa tiệm ăn uống ở kinh thành đều không biết nên nàng ấy không lên tiếng.
"Không phải là Thiên Hương lâu, chỉ là một tiệm cơm nhỏ, đến nơi rồi mọi người sẽ biết!" Hộ Bộ thượng thư nói với vẻ mặt ngượng ngùng: "Chờ lão phu kiếm được bạc, nhất định sẽ mời Tuệ An quận chúa ăn cơm ở Dưỡng Sinh lâu!"
Ôn Noãn bật cười: "Dưỡng Sinh lâu là do ta mở, đến đó ăn cũng không cần đại nhân mời cơm! Đi thôi, ta vẫn chưa ăn bồ câu kho của những tửu lâu khác đâu."
Bát công chúa gật đầu: "Đúng, mau đi thôi, ta rất nóng lòng muốn nếm thử một chút!"