Chương 1691: Thêm Trang 2
Chương 1691: Thêm Trang 2Chương 1691: Thêm Trang 2
Vương Kiêu không đồng ý, nói: 'Những thứ này không có gì là nhiều, chỉ là chút tấm lòng nhỏ của cữu công gia. Chỗ ta vẫn còn nữa, để lại cho mấy đứa nhỏ chưa thành thân! Hai tỷ muội cháu nhận trước đi, còn những đệ muội phía sau có thành thân thì cữu công gia cũng sẽ cho từng này, chỉ có điêu Noãn nhi sẽ nhiêu hơn một chút, vì dù sao nàng cũng gả vào hoàng thất, nên của hồi môn phải thật nhiều thì chỗ dựa của nàng mới vững chắc! Cũng sẽ không bị người ta xem thường!"
Vương Kiêu biết tình cảm của mấy huynh đệ tỷ muội bọn họ rất tốt, cho nên cũng nói ra lời thẳng thắn, cũng không sợ khiến cho tỷ muội và mấy huynh đệ bọn họ ganh ty.
Ôn Nhu cũng không thể không biết xấu hổ mà nhận: "Tấm lòng của Cữu công gia, Nhu Nhi đều nhận lấy! Nhưng mà thật sự rất nhiều! Trong nhà cũng đã chuẩn bị của hồi môn không ít! Cữu công gia cứ để lại cho đệ muội đi!"
Ôn Hinh cũng gật đầu nói: "Đúng vậy, người cứ để cho mấy đệ đệ, muội muội là được!"
Vương Kiêu giả vờ tức giận nói: "Được rồi! Người lớn ban thưởng không thể từ chối! Hai đứa nhận hết cho ta, nếu không ta sẽ tức giận đó! Quế Chi, muội mau nói hai đứa nhanh chóng nhận lấy, đây cũng chỉ là vật ngoài thân, không đáng giá bao nhiêu bạc, nhưng lại là tấm lòng của đại ca khi là cữu công gia! Chút đồ như thế này ta cũng không để ý! Mà hai đứa lại khách sáo với cữu công gia như vậy, là đang không xem ta là người một nhà sao? Con cháu của muội cũng là con cháu của ta, ta tặng thêm chút của hồi môn không được sao?"
Đã nói đến vậy rồi, không nhận cũng không được!
Vương thị nghe xong cũng thở dài trong lòng, sao đại ca lại không có con chứt!
"Được rồi, Nhu nhi, Hinh nhi, hai đứa nhận đi. Đây là tấm lòng của cữu công gia, cứ nhận hết đi!"
Dù sao Vương Kiêu cũng là Đại tướng quân, một Đại tướng quân thống lĩnh thiên quân vạn mã, khi ông tức giận thì mười vạn đại quân cũng đều sợi
Hai tỷ muội thấy vậy cũng không dám nói lời từ chối nữal
Ôn Noãn nhìn Vương Kiêu cười nói: "Hai tỷ nhận hết đi! Hai tỷ không nhận như vậy chẳng phải đang ngăn cản muội sau này không thể nhận của hồi môn của cữu công gia sao? Cữu công gia, sau này khi cháu thành thân người nhớ phải cho cháu nhiều một chút đấy! Cháu muốn của hồi môn của mình phải trải dài trăm dặm!"
Vương Kiêu nghe vậy cũng bật cười ha ha: "Ha ha, vẫn là Noãn nhi hiểu chuyện, được! Cữu công gia của cháu cũng có không ít tài sản! Sẽ cho cháu nhiều nhất, của hồi môn trăm dặm thì ta không kiếm đủ, nhưng mười dặm thì có thể đủ. Vả lại nha đầu cháu có bản lĩnh thì tự mình kiếm đi!"
Ôn Noãn bĩu môi giả vờ không vui nói: "Cữu công gia đúng là keo kiệt, chỉ cho cháu của hồi môn mười dặm! Ít nhất cũng phải được hai mươi dặm của hồi môn chứ!"
"Ha ha, vậy là bao nhiêu vốn liếng của cữu công gia đều bị cháu lấy đi hết rồi! Nữ sinh ngoại tộc al(*)"
(tức là người con gái sinh ra sẽ không còn thuộc dòng họ của mình. )
Vương Kiêu lại nói với Ôn Nhu cùng Ôn Hinh: "Nhu nhi và Hinh nhi, hai đứa nên học theo Noãn nhil Như vậy mới không bị thiệt thòi!"
Vẻ mặt của Ôn Nhu cùng Ôn Hinh đều không biết diễn tả thế nào, cả hai đồng thanh nói: "Bọn cháu cũng không có mặt dày như Noãn nhi!"
Không khí vì vậy lại sôi nổi, hai tỷ muội cũng nhận của hồi môn của Vương Kiêu, cũng cảm ơn ông.
Ôn Linh nhìn vài thứ kia thì trong lòng vừa sợ hãi vừa thèm muốn, nàng nhớ trước kia khi Ôn Lượng lấy Quách Thiến Ni, nàng đã cảm thấy của hồi môn của Quách Thiến Ni có rất nhiều.
Ôn Linh nhịn không được khẽ nói với Ôn Thiến: "Tỷ tỷ, chỉ riêng những thứ này của cữu công gia thôi cũng đủ cho nhị đường tỷ cùng tam đường tỷ giàu sang cả đời dùng không hết!! Như vậy còn tính cả của hồi môn của tứ thúc cho, không biết bọn họ có bao nhiêu của hồi môn?" Giọng diệu tràn đầy sự thèm muốn.