Chương 1706: Mau Xem Bên Trên Viết Cái Gì?
Chương 1706: Mau Xem Bên Trên Viết Cái Gì?Chương 1706: Mau Xem Bên Trên Viết Cái Gì?
"Tướng quân, người thề với tẩu tử đi! Nói vĩnh viễn sẽ không rời khỏi nàng, cũng không ức giận với nàng, nếu không sẽ bị thiên lôi đánh xuống..."
"Ninh huynh, huynh viết một câu thơ tình cho tẩu tử đi!"
"Tướng quân, người nói với tẩu tử sẽ đem tất cả bạc trong nhà, nhà ở, cửa hàng, đất vườn, cho nàng tất cả mọi thứ".
Nạp Lan Cẩn Niên đứng ở bên cạnh, hắn chỉ lắng nghe mà không nói gì rồi ghi nhớ những lời nói của mọi người vào trong lòng.
Ừm, sẽ rất nhanh thôi, vào một ngày lành tháng tốt nào đó, hắn cũng có thể dùng đến mà, không phải sao?
Có câu nói: Ba anh thợ giày còn hơn một Gia Cát Lượng.
(Có nghĩa là nếu ba người tâm thường có thể cùng nhau động não, họ cũng có thể nghĩ ra những chiến lược chu đáo hơn Gia Cát Lượng)
Dưới sự trợ giúp to lớn của các huynh đệ, hai vị tân lang cuối cùng cũng nghĩ được cách!
Ninh Hoài Kiệt cho người tìm bút đến, hắn quyết định giao tất cả gia sản cho Ôn Nhu, lập giấy tờ làm bằng chứng!
Lâm Đình Hiên nghe lời đề nghị của mọi người, cũng quyết định tuyên thề để bày tỏ tấm lòng cùng thành ý của mình, tất nhiên nói miệng cũng không có bằng chứng, nên hắn cũng bằng lòng viết thư làm chứng.
Chẳng qua yêu cầu của Ôn Noãn là cách bày tỏ của hai người phải khác nhaul
Cho nên hắn tạm thời không lập, trong chốc lát sẽ hỏi có cần lập hay không, người bên trong nói mới tính.
Tất nhiên Ôn Hinh là người hắn lấy, Ôn Nhu là trưởng tỷ, Ninh Hoài Kiệt là tỷ phu, tất nhiên phải để cho Ninh Hoài Kiệt thể hiện tấm lòng của mình trước.
Lâm Đình Hiên cũng muốn xem chiêu này của Ninh Hoài Kiệt có dùng được không!
Nếu không được thì hắn sẽ lập tức thay đổi!
Ninh Hoài Kiệt nhanh chóng viết xong công văn, hắn ta cho công văn vào trong một bao lì xì màu đỏ sau đó nhét vào trong khe cửa: "Đây là sự thành tâm và lòng thành của ta, mời các vị cô nương xem! Nếu cảm thấy Ninh ma có thành ý thì làm phiên mở cửa ra! Để cho Ninh mỗ có thể đưa thê tử của mình vê nhà! Ninh mỗ đến đây để cưới Ôn Nhu cô nương bằng tấm lòng chân thành nhất!"
Bát công chúa nhận được bao lì xì vừa nhét vào trong khe hở, nàng phấn khích chạy đến bên cạnh Ôn Nhu: "Ôn Nhu, tỷ mau xem tấm lòng của Ninh công tử!"
Ôn Nhu mỉm cười nhận lấy rồi mở ra.
Những người khác cũng đưa đầu đến gần, Phương Phương, Ôn Linh đều nghĩ đây là ngân phiếu.
Chẳng qua số lượng lớn hơn ngân phiếu một chút.
Ôn Nhu lấy từ bên trong bao lì xì ra một thứ gì đó.
Bên trong là một mảnh giấy và một xấp nhỏ ngân phiếu!
Tổng mệnh giá của ngân phiếu là tám trăm tám mươi lượng.
Ngụ ý là phát phát phát!
Bát công chúa không chờ được nữa: "Mau xem bên trên giấy viết cái gì?"
Ôn Thiến cười nói: "Có khi nào là thư tình không?"
Ôn Noãn: 'Không đâu, không chừng là công văn chuyển giao tài sản!" Ôn Noãn biết Ninh Hoài Kiệt không biết làm thơi
Lại còn là thơ tình thì tỷ lệ vô cùng thấp.
Ôn Nhu mở tờ giấy ra, mọi người đều thò đầu vào nhìn.
"Đúng là công văn chuyển giao tài sản!" Bát công chúa nói: "Thành ý như thế này là quá đủ rồi! Ôn Nhu, Ninh công tử đã đem toàn bộ gia sản và tính mạng cho tỷ! Sau này bạc mà hắn kiếm được cũng toàn bộ đưa cho tỷ giữ, mỗi ngày chỉ cần cho hắn mang theo chút tiền tiêu vặt là được! Nếu hắn đã nói như vậy, thế thì sau này mỗi ngày tỷ chỉ cần cho hắn chút tiền tiêu vặt, cũng không cần quá nhiều! Hắn có muốn nạp thiếp, hay nuôi ngoại thất thì cũng không có bạc!"
Phương Phương lập tức gật đầu: "Năm văn là đủ! Nương của ta mỗi ngày chỉ cho phụ thân của ta một lượng bạc! Mà tổ mẫu của ta mỗi ngày cũng chỉ cho tổ phụ năm văn tiền! Trong túi của tổ phụ ta mỗi ngày cũng chỉ có năm văn tiền. Sự thật cũng đã chứng minh, năm văn tiền là đã đủ dùng! Mẫu thân của ta luôn nói, năm đó là do bà mềm lòng, không thì năm văn tiên là đã đủi"
Năm văn có thể mua hai cái bánh bao thịt, cả ngày ra ngoài, ăn bánh bao thịt cũng sẽ không đói chết!
Mọi người nghe vậy đều nhìn ve phía Phương Phương bằng ánh mắt kinh ngạc.
Tổ phụ của Phương Phương là Hộ bộ thượng thư đúng không?
Đường đường là Hộ bộ thượng thư mà mỗi ngày trong túi chỉ có năm văn tiền?