Chương 1728: Thử Váy Cưới 1
Chương 1728: Thử Váy Cưới 1Chương 1728: Thử Váy Cưới 1
Bát công chúa liếc mắt xem thường một cái: "Địa vị của huynh là vua của một nước, khi đến cung yến cũng không nâng ly cùng với các thần tử sao? Ta ghét người không giữ lời hứa!"
An Bố Nhĩ: "..."
"Ngoài những yến hội và lúc ngoại giao thì ta sẽ không uống rượu! Thật đó! Ta nói được làm được! Nàng đừng đổi ý!" Hắn lo lắng nói!
"Tùy huynh!" Đồ ngốc! Bát công chúa lại đảo mắt xem thường, bỏ lại những lời này rồi nàng xoay người chạy đi!
Thất hoàng tử cười nói: 'Như vậy xem như là một chuyện vui lớn! Đến đây, chúng ta kính An huynh một ly! Đêm nay chúng ta không say không về!"
Nói xong hắn cầm lấy chén rượu, hướng về phía An Bố Nhĩ làm động tác mời.
Thế tử An Thân vương và thế tử Ninh vương cũng đều nâng chén.
An Bố Nhĩ khoát tay áo: "Ta mới vừa hứa từ nay ve sau sẽ không uống rượu nữa, nên cũng không thể không giữ lời! Ta dùng trà thay rượu mời mọi người!"
Thất hoàng tử như muốn nghẹn lời: "Huynh nói thật sao? Ta nói cho dù nam nhân có thể không có nữ nhân, nhưng không thể không có rượu! Như vậy thì cuộc đời còn gì vui sướng?"
An Bố Nhĩ nhìn hắn đồng cảm: "Ngươi ngay cả một nữ tử để yêu cũng không có, sao ngươi hiểu được!"
Thất hoàng tử: ". "
Mẹ nói
Đây là đang chế nhạo hắn đúng không?
Ai vừa rồi còn mượn rượu giải sầu, lôi kéo hắn muốn hắn đưa về Lan Lăng quốc, sợ mất thể diện?
Hắn cũng có nữ tử mà hắn yêu, nhưng nữ tử mà hắn yêu trước kia không bằng lòng lấy hắn!
Thất hoàng tử nhìn dáng vẻ tự mãn của hắn mà thật sự muốn đấm hắn ta một cái!
"Ha ha."
Thế tử An Thân vương cùng thế tử Ninh vương cũng cười ha hai
Nạp Lan Cẩn Niên vẫn luôn nhìn cho đến khi bóng dáng xinh đẹp kia cùng Bát công chúa rời đi, hắn mới thu lại tầm mắt, cầm lấy chén rượu trên bàn rồi nhấp ngụm đầu tiên của đêm nay.
Đôi mắt hắn sâu thẳm, có bỏ cũng không bỏ được.
Thế gian này luôn như vậy.
Sau khi Bát công chúa quyết định xong cuộc hôn nhân này, mọi người đều cảm thấy vô cùng thoải mái!
"Ôn Noãn, chẳng phải cô đã chuẩn bị áo cưới cho ta đúng không? Có đẹp không? Để ta xem thử!"
"Ta đã sớm cho người ta chuẩn bị rồi!"
"Đáng tiếc không phải do đích thân cô may!"
Ôn Noãn không rõ vì sao mọi người đều muốn các món đồ do nàng thêu thual
“Ta may thì có lẽ cô không dám mặc!"
Bát công chúa nghĩ đến túi tiền của Thập Thất hoàng thúc!
Nghe nói là hình một con chim ưng sải cánh?
Nhưng sao nàng lại cảm thấy giống như con gà mái già bị chim ưng bắt natl Nàng không khỏi rùng mình một cái: "May mắn không phải do cô thêu!"
Ôn Noãn bật cười: "Ta có tự tay thêu áo lót, để cô mang theo bên người cho ấm áp!"
Bát công chúa kinh sợ: “Sẽ không vá hai tay áo lại với nhau chứ!”
Ôn Noãn đảo mắt xem thường: "Ta tệ đến vậy sao? Ta rất khéo tay đóI"
Hai người đi vào phủ An quốc công.
Ôn Noãn vội đem đồ cưới do nàng thiết kế cho Bát công chúa xem, là một bộ sườn xám và một bộ váy cưới.
Sườn xám được thêu bằng chỉ vàng và bạc, sườn xám được may thành hình rồng phượng vô cùng sang trọng.
Bát công chúa cũng là công chúa, gả cho một đất nước, nên cũng có thể dùng hoa văn hình long phượng.
Chỉ cần thay đổi ngón chân của con rồng thành ít hơn một chút là được.
Bát công chúa nhìn bộ váy cưới thì cảm thấy rất đẹp, rất mơ mộng: 'Đây là áo cưới sao? Vì sao lại là màu trắng?"
Ôn Noãn cười nói: "Cái này gọi là váy cưới, có một số nữ tử ở nước ngoài thường mặc váy cưới này khi thành thân. Phong tục bên kia của Lan Lăng quốc có lẽ vẫn chấp nhận nữ tử mặc váy cưới thành thân. Bát công chúa, cô thử đi!"
Bát công chúa lập tức nói: "Được!"
Sau đó dưới sự giúp đỡ của Ôn Noãn, nàng cũng mặc vào bộ váy cưới kia.
Bát công chúa gả đến Lan Lăng quốc, có lẽ cũng đã đến tháng bảy, tháng tám, vừa lúc là mùa nóng nhất trong năm.
Mà váy cưới thì không chọn mùa, trời lạnh thì khoác khăn choàng lông màu trắng, trời nóng thì cứ mặc như vậy là được!
Sau khi mặc váy cưới vào, Bát công chúa che hai vai đang lộ ra của mình: "Không có gì che ở đây sao? Chẳng lẽ váy cưới này thiếu mất một cái áo?"