Chương 1731: Gặp Hoàng Hang Hi 1
Chương 1731: Gặp Hoàng Hang Hi 1Chương 1731: Gặp Hoàng Hang Hi 1
Chưởng quầy đưa Ôn Noãn đến phòng ở trên lầu hau, sau đó lại dâng trà lên, chỉ chốc lát sau đã lấy hết những thứ tốt nhất trong cửa hàng ra.
Phòng ở trên lầu hai của Trân Bảo các có tổng cộng là tám phòng, nam nữ mỗi bên bốn phòng, đều dùng để tiếp đón các quý nhân.
Ôn Noãn ở trong một phòng uống trà, vừa ăn bánh chờ chưởng quầy mang đồ lên.
Trà xanh Lục An chính là loại trà thượng đẳng, cũng chính là loại mà Nạp Lan Cẩn Niên rất thích, tất nhiên Ôn Noãn cũng thích.
Còn bánh ngọt là sử dụng ở cửa tiệm bánh ngọt của Ôn Hinh, đều dùng những món ngon nhất trong tiệm.
Ôn Noãn uống trà, nhìn dòng xe ngựa tấp nập trên ngã tư đường.
Lúc này bên ngoài truyền đến một tiếng vang.
"Chưởng quầy, con dao găm trong tay ông thật đẹp, ta muốn nó! Ơ, đây chẳng phải là nghiên mực Phùng Xuân, đã được đại nho Tưởng Phùng Xuân nổi tiếng ở triều đại trước kia dùng qua? Chưởng quây, thứ này ta cũng muốn! Còn đây là bút lông sói đã thất truyên của Lương gia? Ta cũng muốn! Những trang sức này thật tốt, ta sẽ tặng cho Bát công chúa làm của hồi môn, bộ trang sức này ta cũng muốn luôn!"
Chưởng quầy cười nói: 'Hoàng cô nương, thật sự xin lỗi, những thứ này đều đã có người đặt rồi!"
"Ta chấp nhận bỏ ra nhiều bạc hơn để mua hết!"
Chưởng quầy lắc đầu: "Thật sự không được! Vị khách kia đã trả bạc trước."
"Chưởng quây, tiểu đệ nhà của ta sắp tham gia khoa cử, ta chỉ cần nghiên mực Phùng Xuân này cùng với bút lông sói thôi! Những cái khác ta cũng không cần, như vậy có được không!"
Chưởng quầy vẫn lắc đầu: "Điều này thật sự không được! Vị khách kia đã trả bạc rồi! Thứ này cũng đã là của khách rồi! Ta cũng không có cách nào khác, ở nơi đó của ta còn có rất nhiêu nghiên mực nổi tiếng, chốc lát nữa ta sẽ cho người đưa đến đây cho cô nương! Thật xin lỗi."
Đặng Lạc Sam thấy vậy cũng nhân tiện nói: "Hằng Hi, nếu đã như vậy thì chọn món khác đi!"
"Không được! Ông nói cho ta biết là ai đã mua? Ta tìm nàng để mua lại! Cho dù giá cả có tăng gấp đôi!" Hoàng Hằng Hi không vui, Tưởng Phùng Xuân ở tiền triều là ấu tôn của Công Bộ thượng thư, khi đó ông ấy cũng tham gia khoa cử liên đạt được Tam Nguyên, sau đó lại trở thành đại nho đương thời, là khách quý của nhiều nhà!
Hôm nay vừa lúc nàng ta muốn ra ngoài tìm một số món văn phòng tứ bảo tốt cho đệ đệ, không ngờ có thể gặp được nghiên mực Phùng Xuân được một trong những học giả Nho giáo nổi tiếng trong triều đại trước và cây bút lông sói của Lương Gia đã muốn thất truyền trong lần xét nhà diệt tộc ở đợt tiền triêu kial
Như vậy chẳng phải là ý trời sao?
Cho dù thế nào thì nàng ta cũng phải mua bằng được!
"Thật xin lỗi Hoàng cô nương, chúng ta không thể tiết lộ thông tin của khách".
Hoàng Hằng Hi: "Chưởng quầy cố ý đúng không! Ông không dám bán, mà ta tìm người mua kia cũng không được? Ông thế mà lại dám làm chậm trễ việc của bổn cô nương!"
"Hoàng cô nương hiểu lầm rồi, ta thật sự không có ý này, nghiên mực Phùng Xuân có giá trị vạn lượng này, nếu mua gấp đôi thì sẽ không có lời, ta còn một nghiên mực nổi tiếng khác, trong chốc lát nữa sẽ đưa cho Hoàng cô nương, Hoàng cô nương chắc chắn sẽ hài lòng! Đến lúc đó ta ưu đãi cho cô một ít, để nhận lỗi với Hoàng cô nương!"
"Chưởng quầy, ông là đang chế nhạo ta không có bạc à?" Chưởng quầy: "Không dám!"
Không cần mình nhạo báng thì vốn dĩ nàng ta đã không có đầu óc rồi!
Đặng Lạc Sam vội kéo tay áo của nàng ta, nói nhỏ với nàng ta: "Hằng Hi đừng nóng giận, hãy nghĩ đến kết cục khi gây chuyện ở Trân Bảo các đi!"
Mặt Hoàng Hằng Hi trắng bệch, cuối cùng cũng không còn kiên quyết như thế nữa, lát nữa nàng ta sẽ chờ người bên trong đi ra để biết người đó là ail
Nghĩ đến mình đường đường là cháu gái của Công Bộ thượng thư, nếu mình dùng giá cao để mua lại đồ trong tay người kia thì chắc người kia cũng sẽ nể mặt nàng tal
"Nếu như vậy thì thôi! Chưởng quầy ông mau đem vật tốt nhất trong tiệm đưa lên!"