Chuong 1791: Tinh Bao
Chuong 1791: Tinh BaoChuong 1791: Tinh Bao
Trương Tiến là người thương đội, hơn nữa là đội trưởng, chuyên làm ăn buôn bán, hàng năm mang theo thương đội đi khắp nơi, một năm ở trong nhà chỉ có hai ba tháng.
Hiện tại Trương Tiến không ở nhà, nên chỉ có bốn người đến hành lễ.
Mấy người cung kính hành lễ: "Nô tài ra mắt chủ tử, Tuệ An quận chúa."
Nạp Lan Cẩn Niên: "Miễn lễ, chuẩn bị chút nước ấm, chúng ta cần rửa mặt chải đầu một chút."
"Dạ! Nước ấm đã nấu xong, nô tỳ lập tức đi chuẩn bị." Một phụ nhân lập tức đồng ý, lui xuống.
Nạp Lan Cẩn Niên lại nói với Ôn Noãn: "Đêm nay muội ngủ ở phòng ngủ chính viện, ta ngủ ở thư phòng."
Phòng ngủ chính viện là phòng ở của hắn, sẽ khá thoải mái, mà thư phòng cũng ở chính viện, bên trong cũng có giường.
Ôn Noãn gật đầu: "Được."
Trương lão nhân bảo cháu gái mình đưa Ôn Noãn đến chính viện.
Sau khi Ôn Noãn rời đi, Trương lão nhân báo cáo cho Nạp Lan Cẩn Niên một chút về tình huống Bắc Minh quốc.
Bọn họ đóng quân ở chỗ này, ngoài việc chăm sóc thương đội, còn có một cái mục đích, là thu thập tình báo Bắc Minh quốc.
"Chủ tử, gần đây Bắc Minh quốc lại đang mạnh mẽ trưng binh. Mùa thu năm trước mới trưng binh một lần, hiện tại mùa xuân cũng lại trưng binh người chúng ta còn tra được có thương đội của Bắc Minh quốc âm thầm vận chuyển rất nhiều lương thực cùng binh khí đi về phía nam, số lượng không ít, nô tài đoán Bắc Minh quốc có thể sẽ có động tác lớn gì đó."
Âm thầm vận chuyển lương thực cùng binh khí thì hầu như đều là vì chuẩn bị đánh giặc.
Nạp Lan Cẩn Niên cầm ly trà, nhẹ nhàng dùng nắp ly gạt đi lá trà ở trên nước trà: "Người chúng ta có nhân cơ hội trà trộn vào quân doanh của Bắc Minh quốc được không?"
"Có thì có, nhưng mà bên trong quản lý rất nghiêm, một chút tin tức đều không cho phép truyền ra! Người của chúng ta sau khi tiến vào cũng chỉ truyền ra tin tức một lần, chính là nói bên trong rất nghiêm, không cho phép truyền tin tức ra bên ngoài. Sau đó đến bây giờ đều không có tin tức."
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Không vội!"
Mới vừa đi vào, tất nhiên là hiểu biết một chút tình huống rồi đứng vững gót chân trước đã.
Còn tin tức, người vừa mới đi vào, cũng khó biết được tin tức quan trọng.
"Báo lại hành tung của những thương đội vận chuyển lương thực cùng vận chuyển binh khí cho bổn vương!"
Giờ phút này đúng là thời điểm giao mùa, vừa lúc cướp để làm quân lương.
"Dal Người chúng ta phát hiện có ba thương đội, một cái ở..." Trương lão nhân lấy bản đồ ra, sau đó nói ra hành tung của ba thương đội kia.
Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên nghe xong thì vẫy tay, ý bảo ông ta lui ra, sau đó hắn ngồi một mình ở chỗ kia nhìn bản đồ, suy đoán mục đích cùng con đường của ba thương đội, đặt ra kế hoạch cướp lương.
Lúc này Tiểu Hắc bay vào.
Tiểu Hắc bay vào từ cửa sổ, dừng ở trên mặt bàn, nó nhìn quanh trong phòng một vòng, sau đó nhìn về phía Nạp Lan Cẩn Niên, trong mắt mang theo câu hỏi, giống như đang hỏi: "Tiểu tỷ tỷ đâu?"
Nạp Lan Cẩn Niên liếc mắt nhìn nó một cái, đối với lang cùng ưng do mình tự tay nuôi dưỡng đã hoàn toàn làm phản chạy đến trên người Ôn Noãn, đã tập mãi thành thói quen. "Noãn Noãn di rửa mặt chải đầu. Có tin tức gì?"
Tiểu Hắc mở cánh ra, ý bảo chính hắn tự đi tới xem.
Nạp Lan Cẩn Niên duỗõi tay lấy được tờ giấy dưới cánh.
Tiểu Hắc lập tức bay về phía tịnh phòng.
Nạp Lan Cẩn Niên trực tiếp dùng bàn tay to đập một phát, một cái tát khiến nó ngã xuống mặt đất.
Tiểu nha đầu đang tắm gội, nó bay đi tìm nàng là muốn rình coi sao?
Tiểu Hắc bị quăng ngã trên mặt đất thành một cái chữ đại, nó quỳ rạp trên mặt đất, quay đầu lên án nhìn Nạp Lan Cẩn Niên.
Chủ tử lại phát điên cái gì thế?
Nạp Lan Cẩn Niên cho nó một cái ánh mắt cảnh cáo, sau đó lại không quan tâm nó nữa, lập tức mở tờ giấy ra.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua nội dung trên tờ giấy, lập tức nheo đôi mắt lại, trong mắt phát ra sát ý nông đậm.
Lúc này đúng lúc Ôn Noãn đi ra từ trong tịnh phòng, thấy Tiểu Hắc mở cánh quỳ rạp trên mặt đất, lại cảm nhận được cả người Nạp Lan Cẩn Niên phát ra sát ý nồng đậm, thì thấy kinh ngạc một chút.
"Đây là làm sao vậy?”