Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1785 - Chuong 1792: Phat Binh

Chuong 1792: Phat Binh Chuong 1792: Phat BinhChuong 1792: Phat Binh

Tiểu Hắc thấy On Noãn ra, vùng vẫy cánh, giấy giụa bò dậy, sau đó bay đến trước mặt On Noãn, ngừng ở giữa không trung, một chiếc cánh cân bằng thân thể, một chiếc cánh còn lại chỉ vê phía Nạp Lan Cẩn Niên, trong ánh mắt tràn ngập lên án: Chủ tử bắt nạt tal

Ôn Noãn không nhịn được bật cười, nàng vươn cánh tay, để Tiểu Hắc dừng ở trên tay nàng.

Khi thấy Ôn Noãn đi ra, Nạp Lan Cẩn Niên đã thu lại vẻ lạnh lẽo trên người.

Hắn quay đầu thấy đầu tóc ướt đẫm của Ôn Noãn, nhận mệnh cầm lấy khăn vải, vẫy tay với nàng: "Lại đây."

"Tiểu Hắc đưa tới tin tức gì thế? Có phải cha mẹ ta hỏi chúng ta khi nào trở về không?" Ôn Noãn đi qua, nhìn thoáng qua tờ giấy trên bàn sách.

"Không phải."

Ôn Noãn đến gần, Nạp Lan Cẩn Niên lôi kéo tay nàng, để nàng ngồi ở trên đùi mình, sau đó lấy khăn đặt lên tóc nàng rồi nhẹ nhàng chà lau.

Ôn Noãn cầm lấy tờ giấy trên bàn, nhìn thoáng qua, mày đẹp nhướn lên.

Nội dung trên tờ giấy viết là Nam Cương quốc lấy cớ vì cái chết của Nam Cương Lục hoàng tử phi mà phát binh tấn công biên cảnh Nạp Lan quốc chúng ta, Hoàng Thượng đã phái Lâm Đình Hiên lĩnh mười vạn đại quân đang đóng quân ở kinh thành đi tới Nam Cương nghênh chiến, hơn nữa hạ lệnh Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn nhanh chóng trở vê.

"Chúng ta lập tức trở về chứ?" Sau khi Ôn Noãn xem xong, thì đưa tờ giấy tới bậc lửa đèn dầu, sau đó ném đến một cái chậu than bên cạnh án thư.

Còn chưa qua Tết Đoan Ngọ, thời tiết nơi này có nhiệt độ trong ngày giữa ngày và đêm có sự chênh lệch nhiệt độ khá lớn, đã đến lúc vào hạ rồi mà vẫn khá lạnh, cho nên chậu than vẫn còn chưa được bỏ đi.

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Nghỉ ngơi hai canh giờ, chúng ta lập tức xuất phát."

Tối hôm qua bọn họ lên đường suốt đêm, mới đến được nơi đây đặt chân, bởi vì hai người lên đường đã vài ngày không ngủ, đêm nay cho dù thế nào cũng phải ngủ một giấc, nếu không thân thể sẽ không chịu nổi.

Ôn Noãn gật đầu: "Được!"

Nạp Lan Cẩn Niên giúp Ôn Noãn lau khô tóc, bảo nàng ngủ trước, sau đó hắn lại viết một phong thư sắp xếp tốt kế hoạch cướp lương thực.

Lần này Tiểu Hắc truyền đến tin tức, Nạp Lan Cẩn Niên dựa vào tính tình cùng thói quen của Đế Quân Hiền để đoán được con đường của những thương đội vận chuyển lương thực đó.

Hắn viết tổng cộng hai phong thư, một phong để Tiểu Hắc truyền tin cho Lâm Đình Hiên đang dẫn binh đến Nam Cương, một phong thì truyên cho Trịnh gia, một nhà kinh thương ở Bắc Minh quốc.

Nạp Lan Cẩn Niên có mười hai thủ hạ lợi hạ, tên của bọn họ (bao gồm hài âm) vừa lúc tạo thành nhật nguyệt Sao trời, mưa gió lôi điện còn có an gia lập nghiệp.

Trong đó bốn người An Gia Lập Nghiệp chính là phụ trách việc làm ăn tại tứ quốc.

Trịnh gia chủ yếu phụ trách Bắc Minh quốc, là phú thương đứng đầu Bắc Minh quốc, việc làm ăn trải dọc khắp Bắc Minh quốc.

Sau khi Nạp Lan Cẩn Niên viết thư xong, bảo Tiểu Hắc đưa trở về, mới ngủ ở trường kỷ trong thư phòng.

Hai canh giờ rất nhanh đã trôi qua, hai người đúng giờ tỉnh lại, sau đó cưỡi ngựa vượt bóng đêm nhanh chóng rời đi. Ngày hôm sau, ngày mới vừa lên.

Mấy ngày nay Đế Quân Hiền vẫn luôn ở tại quân doanh thao luyện binh lính, cũng không quay về hoàng cung.

Hắn ta phái người ở canh giữ bên trong cửa bắc, chỉ cần Ôn Noan cùng Nạp Lan Cẩn Niên xuất hiện, lập tức tới bẩm báo hắn ta.

Một cơ hội cuối cùng, hắn ta phải thừa dịp cơ hội bọn họ quay về lần này mà bắt Ôn Noãn về đây.

Hơn nữa hắn ta biết, đội ngũ đưa thân đã rời đi trước, lần này chỉ có hai người bọn họ.

Như vậy cơ hội thành công càng thêm lớn.

Mấy ngày hôm trước Đế Quân Hiền đã nhận được bồ câu đưa thư, nói Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn đã tiến vào cửa bắc.

Giờ phút này Đế Quân Hiền đang ngồi ở trên ghế nằm đọc sách, chẳng qua có chút ngẩn người, hắn ta nhìn nắng sớm ngoài cửa sổ, nghĩ đến hiện tại Ôn Noãn cùng Nạp Lan Cẩn Niên đã đi đến nơi nào.

Nghĩ đến qua hai ngày nữa chắc là sẽ đi qua Hướng Lĩnh!

Lúc này một con bồ câu đưa tin dừng ở trên cửa sổ.

Đế Quân Hiền buông quyển sách trên tay ra, đứng lên, nhanh chóng đi qua, gỡ tờ giấy được cột vào chân của bô câu đưa thư xuống, mở ra đọc.
Bình Luận (0)
Comment