Chuong 1793: Mat Dau
Chuong 1793: Mat DauChuong 1793: Mat Dau
"Phe vật! Theo dõi một người mà cũng có thể mất dấu được!" Đế Quân Hiền tức giận mắng một tiếng, tức giận đến mức cứ thế xoa nát tờ giấy trong tay, roi ném ra ngoài cửa sổi
Bồ câu đưa thư sợ tới mức vỗ cánh một cái rồi lập tức bay đi.
"Người đâu!"
Ngoài cửa lập tức có một người đi vào, ôm quyền hành lễ nói: "Chủ tử có gì dặn dò!"
"Ngươi lập tức mang theo một ngàn người, không, hai ngàn người mai phục tại Hướng Lĩnh, nếu mà phát hiện Cẩn Vương cùng Tuệ An quận chúa của Nạp Lan quốc thì bắt sống Tuệ An quận chúa, còn Cẩn Vương thì giết chết không cần luận tội!"
"Dạt" Người nọ lập tức lên tiếng, xoay người rời đi.
"Từ từ, truyền lệnh xuống, bảo người của các thành trì mà có phát hiện hành tung hai người, chỉ cần bọn họ vào thành, lập tức phong thành, cấm hết tất cả mọi người đi ra ngoài!"
Tiếp theo Đế Quân Hiền báo tên liên tiếp mười mấy thành trì.
Nam Cương quốc đã xuất binh, hắn ta suy đoán chắc là Nạp Lan Cẩn Niên đã nhận được tin tức, cho nên mới ra roi thúc ngựa chạy vê.
Nếu mà không phải vì vội vã lên đường, người của hắn ta cũng không có khả năng sẽ mất dấu hai người bọn họ.
Hai người cưỡi chính là bảo mã, người của hắn ta cưỡi con ngựa thấp kém tất nhiên là không thể so sánh tốc độ được.
Chỉ là hắn ta không nghĩ tới hai người sẽ nhận được tin tức vê Nam Cương nhanh như vậy.
Đương nhiên cũng có khả năng bọn họ sẽ không đến biên cảnh Nam Cương, dù sao thì hắn ta còn nhận được tin tức huynh trưởng của Tuệ An quận chúa sắp thành thân.
Nhưng mà Đế Quân Hiền để phòng bọn họ trực tiếp chạy về phía biên cảnh Nam Cương quốc, cho nên hạ lệnh cứ thành trì nào mà bọn họ có thể đi qua thì đều phong thành.
Người nọ nghe xong lời này do dự một chút mới nói: "Chủ tử, như vậy có thể kinh động Thánh Thượng cùng Thái Tử điện hạ hay không?”
Đế Quân Hiền vẫy tay: "Không sao, bổn hoàng tử sẽ tự đi giải thích."
Phong thành mà thôi, nếu mà có thể giết chết Nạp Lan Cẩn Niên, sau khi phụ hoàng biết tất nhiên sẽ không trách tội, còn xem như hắn ta đã lập công.
Dù sao thì Nạp Lan quốc mà không có Cẩn Vương, thì không là cái gì cả.
Sau đó hắn ta lại đoạt Tuệ An quận chúa đến đây, bọn họ sẽ có lúa nước và tiểu mạch có sản lượng ngàn cân một mẫu, lúc ấy mục tiêu nhất thống thiên hạ của Bắc Minh quốc sắp đạt được!
Sao phụ vương có thể trách tội?
Người nọ nghe xong thì lĩnh mệnh rời đi.
Chờ sau khi người nọ rời đi, Đế Quân Hiền nghĩ lại lại cảm thấy không yên tâm, hắn ta lại hô một tiếng: "Thay quần áo!"
Lập tức có thị nữ đi đến, hầu hạ hắn ta thay quần áo.
Đế Quân Hiền thay một bộ y phục dạ hành, đeo một chiếc mặt nạ bằng bạc, nhanh chóng ra khỏi quân doanh, cưỡi ngựa đi về phía Hướng Lĩnh.
Mà lúc này, Nạp Lan Cẩn Niên cùng Ôn Noãn đã chạy suốt đêm ra khỏi Hướng Lĩnh, chạy về phía Lãnh huyện. Một đường như không hề tạm dừng, hơn nữa cũng không vào bất cứ thành trì nào mà đều đi ngang qua.
Hai người lên đường mệt mỏi thì cứ thế ở ven đường hoang dã tìm nơi có nguồn nước để ăn chút thịt bò khô cùng bánh nén khô, để con ngựa nghỉ ngơi nửa canh giờ và ăn cỏ, Ôn Noãn thuận tiện dùng mây tía khôi phục thể lực cho con ngựa một chút, sau đó tiếp tục lên đường.
Buổi tối mà mệt mỏi thì hai người lại cưỡi chung một con ngựa, Ôn Noãn dựa vào người Nạp Lan Cẩn Niên ngủ một lát, sau khi tỉnh lại thì Ôn Noãn điều khiển ngựa, Nạp Lan Cẩn Niên nhắm mắt ngủ một lát ở trên ngựa.
Như thế chẳng phân biệt ngày đêm lên đường, bảy ngày sau, hai người thành công thoát khỏi cạm bẫy của Đế Quân Hiền, bước vào biên cảnh Nạp Lan quốc.
Đế Quân Hiền đợi ở Hướng Lĩnh ba ngày, cũng không thấy hai người xuất hiện, là biết chỉ sợ hai người đã sớm đi qua Hướng Lĩnh.
Hắn ta lại gửi hy vọng hai người ngủ lại ở bên trong thành Bắc Minh quốc, tới bắt ba ba trong rọ, kết quả tới ngày thứ mười, hắn nhận được tin tức của bồ câu đưa thư nói hai người đã trở lại Nạp Lan quốc.
Hắn ta tức giận đến nỗi trực tiếp đập vỡ một bộ trà cụ mà hắn ta thích nhất.
Đế Quân Hiền qua lại một vòng ở trong phòng, sau đó cảm thấy tự mình nên đi đến Nam Cương quốc một chuyến.
Lúc này đây, hắn ta nhất định phải cùng Nạp Lan quốc đấu tới ngươi chết ta sống ở Nam Cương quốc.