Chương 1823: Kế Hoạch Bi Quấy Rối
Chương 1823: Kế Hoạch Bi Quấy RốiChương 1823: Kế Hoạch Bi Quấy Rối
Hắn ta đưa mắt nhìn cây trâm đuôi phượng kia, cười lắc đầu: "Đồ vật quý trong như vậy, nếu là của tôi thì sao tôi có thể không thừa nhận chứ? Lại nói một con vật rồi cũng có lúc nhận sai, gia cảnh nhà học sinh bình thường, sao có thể có đồ vật quý giá như cây trâm vàng này chứ? Cây trâm vàng này không phải của tôi."
Chuyện này tuyệt đối không thể thừa nhận.
Tạ Uẩn Lâm làm thế nào cũng không ngờ được cây trâm vàng này sẽ bị chó của Tuệ An quận chúa nhặt được, sau đó bị Tuệ An quận chúa tìm ra mình!
Vốn dĩ theo kế hoạch là một lát nữa sau khi ăn cơm xong, hắn ta sẽ cùng đám người Trương Thiếu Hành đi dạo hoa viên, sau đó trong lúc vô tình phát hiện ral
Kế hoạch bị quấy rối.
Đương nhiên lần này hắn ta cũng biết không thể đẩy ngã Tuệ An quận chúa.
Hắn ta chỉ là là muốn nhặt được đồ vật do phủ nội vụ của tiền triều chế tạo ra trong phủ An Quốc Công ở trước mặt mọi người, sau đó lại lân nữa gieo hạt giống nghi ngờ ở trong lòng mọi người và trong lòng Hoàng Thượng mà thôi!
Điều thật sự muốn cho một nhà Tuệ An quận chúa bị tru di chín tộc!
Là gian lận trong quân doanh và ở trong chiến sự.
Không vội, từ từ từng bước một!
May mắn chỉ là một con súc sinh nhặt được, bản thân mình nhất quyết không thừa nhận là được.
Trương Thiếu Hành là bạn tốt của Tạ Uẩn Lâm, Tạ Uẩn Lâm là hắn ta dẫn đến đây, lúc này hắn ta cũng mở miệng nói: "Tuệ An quận chúa, Tạ huynh là người thành thật, đạo đức tốt đẹp, hắn nói thứ này không phải là của hắn, vậy chắc hẳn không phải là của hắn, lại nói đây là một cái trâm cài đầu, là đồ vật của nữ tử, vậy chắc là nữ tử nào đó không cẩn thận làm rơi. Chắc là con chó của ngài đã nhận sai người rồi."
Ôn Noãn càng cười tươi hơn, nàng gật đầu nói: "Con chó của ta sẽ không nhận sail Nếu ngươi nói không phải, vậy ta lại đi hỏi thử xem cây trâm vàng này là của ai."
Ôn Noãn nói tới đây thì giơ cây trâm đuôi phượng trong tay lên, nhìn về phía mọi người: "Các vị đang ngồi ở đây, trong các vị có ai làm rơi cây trâm vàng này không? Hoặc là có nhận ra chủ nhân của cây trâm vàng này không?”
Mọi người nhìn cây trâm vàng đuôi phượng trong tay Ôn Noãn, đều sôi nổi lắc đầu.
"Đây là cây trâm đuôi phượng, nên là người trong hoàng gia mới có thể sử dụng đúng không?"
"Đây là đồ vật của nữ tử, Tuệ An quận chúa nên đến hậu viện hỏi các nữ quyến một chút! Chỗ này của chúng tôi đều là nam nhân, làm gì có ai sẽ mang theo loại đồ vật như vậy chuy
"Đúng vậy, đây là trang sức của nữ tử, sao những nam nhân chúng tôi có thể nhận ra là của ai được chứ!"
"Đúng vậy, phu nhân cùng cô nương trong nhà tôi, mấy thứ trang sức như vậy là không có ngày nào trùng lặp nhau! Cho dù là phu nhân của mình không cẩn thận làm rơi thì tôi cũng không nhận ra. Tuệ An quận chúa, ngài vẫn nên đi hậu viện hỏi một chút đi! Chắc chắn các nàng biết!"
"Đúng, chắc chắn bọn họ biết! Nếu là của phu nhân hay nữ nhi nhà tôi, chắc chắn các nàng liếc mắt một cái là có thể nhận ra, nữ nhân trong phủ của tôi thật sự xem mấy thứ trang sức và quần áo này như mạng sống của mình vậy!"
Ôn Noãn nghe vậy thì cười: 'Cũng đúng, vậy ta đến hậu viện hỏi một chút."
Ôn Noãn đưa cây trâm đuôi phượng trong tay cho Tử Uyển: "Ngươi cầm này cây trâm đuôi phượng này đi tìm phu nhân, nói với phu nhân là cây trâm đuôi phượng này bị Tiểu Bạch tìm được trong hoa viên, nhờ phu nhân hỏi một chút xen là phu nhân hoặc tiểu thư nhà ai trong lúc đi dạo ở hoa viên không cẩn thận làm rơi!"
"Vâng." Tử Uyển nhận cây trâm đuôi phượng, nhún người hành lễ một chút rồi lập tức đi vê hướng hậu viện.
Lúc này Ôn Noãn đi về hướng phủ doãn Thuận Thiên Phủ: "Đại nhân, ngài cũng biết bản lĩnh của Tiểu Bạch nhà ta rồi đấy. Nhưng mà hôm nay làm tiệc cơ động, nói không chừng có một người đến ăn tiệc xong và đã rời đi. Nếu vẫn không tìm được chủ nhân của cây trâm đuôi phượng kia, ta chỉ có thể đến chỗ đại nhân báo quan, nhờ ngài hỗ trợ tìm kiếm chủ nhân cây trâm đuôi phượng kia một chút. Dù sao thứ kia là đồ vật có giá trị xa xỉ! Nếu không trả lại, về sau có người oan uổng phủ An Quốc Công của chúng tôi trộm đồ của người khác thì phải làm sao"