Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1844 - Chương 1851: Hay Là Có Thai

Chương 1851: Hay Là Có Thai Chương 1851: Hay Là Có ThaiChương 1851: Hay Là Có Thai

Ôn Noãn thấy người trong trại nuôi ngựa bố trí vật chướng ngại quá dễ dàng, liền nói: "Ta đi bố trí vật chướng ngại một chút."

Sau đó Ôn Noãn liền chạy tới.

Nạp Lan Cẩn Niên tất nhiên cũng đi theo.

Ôn Nhiên cũng chạy tới xem náo nhiệt.

Không bố trí khó một chút, nàng lo lắng mình sẽ không thắng được.

Ôn Hinh liền kéo tay Ôn Nhu cùng Lâm Đình Nhã: "Chúng ta đi qua đình bên kia nghỉ ngơi, xem bọn họ thi đấu."

"Được."

Bọn họ đi tới bên đình hóng gió, vừa nghỉ ngơi uống trà ăn bánh trái cây, vừa nhìn Ôn Noãn và Ôn Nhiên đứng bên cạnh chỉ huy người bố trí chướng ngại.

Ôn Nhu nhìn những chướng ngại vật kia, kinh ngạc nói: "Thế nhưng bố bốn chướng ngại vật liên tiếp, con ngựa có thể vượt qua chúng cùng một lúc không?"

Lâm Đình Nhã: "Nếu là ta thì không được, Noãn Noãn hẳn là có thể. Những người khác thì ta cũng không biết!"

Nếu như Ôn Noãn không được, vậy thì Ôn Noãn cũng sẽ không bố trí nhiều rào cản như vậy.

Ôn Hinh xoa bụng: "Nhiên nhi không phải là người ngông cuồng, nàng đông dựng một cái cọc, tây dựng một cái cọc, khi con ngựa chạy nhanh sẽ rất khó chạy chậm lại, làm sao tránh được, như vậy ngựa sẽ dễ bị thương."

Ôn Nhu cười nói: "Kỹ thuật của Nhiên nhi khá tốt, hẳn là nàng có biện pháp né tránh. Có lẽ nàng chính là am hiểu cưỡi ngựa trốn đông trốn tây!"

Ôn Hinh đặt tay ở trên bụng nhỏ: "Cũng đúng, nàng là đứa tinh nghịch nhất!"

Lâm Đình Nhã nhìn thấy Ôn Hinh vẫn luôn xoa bụng thì không khỏi hỏi: "Tẩu tử, bụng của tẩu khó chịu sao?"

"Không sao, chắc là sắp tới nguyệt sự”

Ôn Nhu nghe vậy, thu hồi ánh mắt nhìn trại nuôi ngựa, nhìn về phía Ôn Hinh.

Nàng nhớ rõ nguyệt sự của Ôn Hinh từ trước đến nay đều rất chuẩn, tính ngày một chút, hiện tại hẳn đã là ngày thứ ba, gần sạch sẽ, chứ không phải sắp tới.

Nàng không khỏi ngồi ngay ngắn: "Nguyệt sự của tẩu vẫn chưa tới ư?"

Ôn Hinh gật đầu: 'Ừ, bởi vì thời tiết gần đây nóng, ăn nhiều đồ lạnh, có lẽ là bị chậm lại. Nhưng ta có chút cảm giác là nó muốn tới."

Ôn Nhu lại cảm thấy không thể sơ ý, dù sao mỗi ngày các nàng đều ăn đồ dưỡng sinh điều trị thân thể, thân thể của các nàng đều phải tốt mới đúng.

Sao có thể chậm ngày được.

Nàng không khỏi hỏi nhỏ: "Hay là muội có thai?"

Ôn Hinh: "..."

Không thể nào?

Vừa rồi nàng còn cưỡi ngựa, sẽ không có việc gì chứ?

Hai mắt Lâm Đình Nhã sáng lên, nghĩ đến việc gì đó lại có chút sốt ruột, lập tức đứng lên: "Ta đi gọi Noãn Noãn lại đây!"

Sau đó chạy ra ngoài! Lâm Đình Nhã không quan tâm đến bất cứ điều gì nữa, nàng vừa chạy vừa hét lớn: "Noãn Noãn, Noãn Noãn"

Cách có hơi xa, âm thanh rất nhỏ nhưng Ôn Noãn vẫn nghe thấy, liền xoay đầu nhìn qua.

Thấy Lâm Đình Nhã vẫy tay chạy về phía mình, nàng liền nói với Nạp Lan Cẩn Niên: "Ta đi xem có chuyện gì."

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu.

Thất hoàng tử cùng thế tử Ninh Vương đang ở trên đường băng chỉ đạo mọi người bố trí chướng ngại vật, hai người cảm thấy không bố trí thứ mình am hiểu thì quá tệ!

Cả hai người đều hơi ngạc nhiên khi thấy Lâm Đình Nhã vội vàng gọi Ôn Noãn như vậy.

Đã xảy ra chuyện gì sao?

Bởi vì Lâm Đình Nhã chạy quá nhanh, ngoài đường băng còn có cỏ nên lòng bàn chân của nàng vô tình giam phải chỗ không bằng phẳng, cơ thể Lâm Đình Nhã không ổn định, mất thăng bằng rồi ngã về phía trước.

"Cẩn thận!" Ôn Hinh hoảng sợ đứng dậy.

Thế tử Ninh vương ở gần nàng ấy nhất, hắn xoay người một cái đã có thể chạy qua đó đón được nàng ấy.

Lâm Đình Nhã trực tiếp ngã vào trên người thế tử Ninh vương. Đầu của nàng ấy cũng vừa lúc đập lên cằm của thế tử Ninh vương.

Thế tử Ninh vương trực tiếp cảm giác được một thân thể mềm mại ngã nhào vào trên người của mình, sau đó cằm đã truyền đến một cảm giác đau.

Lâm Đình Nhã cảm thấy cái trán đau xót, nàng ấy khẽ kêu một tiếng, nhịn không được nâng tay xoa xoa.

Hai tay của thế tử Ninh vương đỡ lấy hai vai của Lâm Đình Nhã, thấy động tác của Lâm Đình Nhã, hắn cúi đầu nhìn về cái trán trơn bóng của nàng ấy hỏi: "Bị đập vào à? Không sao chứ?"

Hắn là người tập võ, nghĩ đến nàng ấy mềm mại như vậy, thế tử Ninh vương cũng lo cái va chạm này khiến nàng ấy bị đau.
Bình Luận (0)
Comment