Chương 1885: Thức An Bi Cướp Giống Như Bi Cướp Mất Thê Tử
Chương 1885: Thức An Bi Cướp Giống Như Bi Cướp Mất Thê TửChương 1885: Thức An Bi Cướp Giống Như Bi Cướp Mất Thê Tử
Nạp Lan Cẩn Niên nhận ra bóng dáng của Ôn Noãn, hắn đã lập tức đứng thẳng thân thể, nhấc chân đi đến chỗ Ôn Noãn.
Chỉ chút cử động này, sự lạnh lùng như băng trên cả người hắn đều tản đi, cả người nhìn qua dịu dàng không ít.
Ôn Noãn đi đến trước mặt Nạp Lan Cẩn Niên, sốt ruột nói: 'An Thân vương sao vậy?"
Nạp Lan Cẩn Niên cầm bàn tay hơi lạnh của nàng, hắn trấn an nói: 'Không sao, chỉ là bệnh cũ tái phát. Muội chuẩn bị vào triều sớm à?"
Ôn Noãn nghe vậy thì khẽ thở phào, gật đầu, sau đó ngạc nhiên nói: "Ừm, nếu An Thân vương chỉ tái phát bệnh cũ, vậy vì sao huynh lại có dáng vẻ đừng ai chọc vào ta, chọc vào ta là ta đều sẽ giết không tha thế này?"
Ôn Noãn xem như đã quá hiểu Nạp Lan Cẩn Niên, biết vẻ mặt này của hắn tuy rất bình thường, nhưng ẩn sâu trong đáy mắt lại mang chút cảm xúc, tâm tình của người này hiện tại đang khó chịu, chính là sẽ nổi lên bão tố.
Nạp Lan Cẩn Niên nói: "Đã tìm được quốc khố tiền triều rồi."
Ôn Noãn mở lớn mắt: "Đó là chuyện tốt mài Tìm được ở đâu?
Như vậy thì quốc khố sẽ không còn túng thiếu nữa.
"Ở trong thôn trang dưới danh nghĩa của Vương tướng quân."
Ôn Noãn: "..."
Vương tướng quân?
"Là cữu công gia của ta?"
Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Ừm."
Ôn Noãn nhíu mày: "Việc này đã điều tra xong chưa?"
Ôn Noãn tin Vương Kiêu không phải là người như vậy.
Nếu ông ấy là người như vậy, ông sẽ không chờ trở về triều đình, mà chỉ cân cầm nhiều bạc như thế, rồi tự xưng vương chẳng phải tốt hơn sao?"
"Vẫn chưa điều tra rõ, chỉ biết thôn trang này được Vương tướng quân mua vào mấy tháng trước, hoàng huynh cũng đã cho người đi mời Vương tướng quân trở vê. Ngày hôm nay lâm triều, Thuận Thiên phủ doãn sẽ phải đem kết quả đã điều tra được nói ra, đến lúc đó cả triều văn võ bá quan đều sẽ dâng thư yêu cầu vây cấm phủ An Quốc công, lùng bắt mọi người và Vương tướng quân trở về để thẩm vấn."
Nạp Lan Cẩn Niên nói cho Ôn Noãn nghe kết quả xấu nhất.
Kết quả này Ôn Noãn cũng đã nghĩ đến, nàng chỉ gật đầu không nói gì, nàng chỉ đang tự hỏi làm sao để xử lý việc này cho tốt.
Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay Ôn Noãn thật chặt: "Muội yên tâm, ta nhất định sẽ điều tra chuyện này thật rõ, sẽ không để cho người ta đổ oan cho Vương tướng quân, vả lại cho dù xảy ra chuyện gì, ta cũng nhất định sẽ bảo vệ muội và mọi người.'
Ôn Noãn lấy lại tinh thần, nàng gật đầu, nói: "Ừm, ta đã biết, cho nên huynh cho người gọi ta đến phủ An Thân vương là để..."
"Bệnh cũ của Nhị hoàng huynh lại tái phát, ta nghĩ muội có thể châm cứu cho huynh ấy hai châm, để huynh ấy bình thường trở lại, ta muốn hỏi huynh ấy mốt chút về chuyện có biết danh sách kia rốt cuộc đang ở nơi nào."
"Ta sẽ thử xem! Trước tiên phải xem An Thân vương thế nào. Ta có mang theo chút điểm tâm đến cho An Thân vương cùng An Thân vương phi ăn." Ôn Noãn xoay người đi lấy hộp thức ăn trong tay của gã sai vặt được thế tử An Thân vương sai đi mời nàng. Nạp Lan Cẩn Niên vươn tay nhận lấy: "Đi thôi!"
Ôn Noãn gật đầu: "Ừm."
Nạp Lan Cẩn Niên dẫn Ôn Noãn đi vào.
Ôn Noãn hành lễ với An Thân vương và An Thân vương phi, còn có thế tử An thân vương: "Thần nữ gặp qua An Thân vương, An Thân vương phi, thế tử An Thân vương".
An Thân vương phi cười nói: "Tuệ An quận chúa không cần đa lễ, đến đây, mau ngồi xuống đi!"
Nạp Lan Cẩn Niên kéo Ôn Noãn đi lên, hắn đặt hộp thức ăn ở trên bàn, sau đó lại lôi kéo Ôn Noãn ngồi xuống.
An Thân vương trừng mắt nhìn chằm chằm vào hộp thức ăn trên bàn, ông ấy nghiêng người qua, hít hít cái mũi, chính là mùi này!
Ông ấy vội vàng vươn tay muốn mở hộp thức ăn.
Nạp Lan Cẩn Niên nhanh chóng đoạt lấy hộp thức ăn.
An Thân vương ngẩng đầu hung ác nhìn Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập Thất hoàng đệ, ngươi muốn làm gì?"
Thức ăn bị cướp cũng giống như bị cướp mất thê tử.