Chương 1886: Quên Mất
Chương 1886: Quên MấtChương 1886: Quên Mất
Thế tử An Thân vương bất ngờ nói: "Phụ vương, người nhận ra Thập Thất hoàng đệ của mình rồi?"
"Ngươi nói cái gì vậy? Ngươi xem bổn vương là tên ngu ngốc sao? Vì sao bổn vương lại không biết Thập Thất hoàng đệ của mình? Tên tiểu tử thối, ngươi xem phụ vương của mình là tên ngốc hả?"
Thế tử An Thân vương giật giật khóe miệng: Mấy người ngốc cũng không ngốc bằng phụ vương!
Chẳng qua hắn không dám nói lời này!
An Thân vương nhìn vê phía Nạp Lan Cẩn Niên: "Thập thất hoàng đệ, mau đưa cho Nhị hoàng huynh, ta sắp chết đói rồi!"
Nạp Lan Cẩn Niên cũng không có đưa cho ông ấy, hắn chỉ nói: 'Hoàng huynh trả lời thần đệ một câu hỏi, thần đệ sẽ đưa cả hộp thức ăn này cho hoàng huynh."
An Thân vương tức giận đến nỗi râu muốn vểnh lên: "Cái này cũng không phải của ngươi, là của Tuệ An quận chúa tặng cho bổn vương!"
Nạp Lan Cẩn Niên: 'Là ai nói? Tuệ An quận chúa mang đồ ăn sáng đến cho thần đệ! Nàng cũng chính là Vương phi của thần đệt Chứ không phải Vương phi của huynh!"
An Thân vương phát bực: "Có rắm thì mau thải!"
Tức giận đến nhịn không được nói lời thô tục!
Nạp Lan Cẩn Niên nhếch môi, Nhị hoàng huynh bình thường vẫn đáng yêu hơn, không ngờ vừa thấy thức ăn đã trở lại bình thường: "Khi phụ hoàng còn sống có phải đã đưa cho hoàng huynh một phần danh sách có liên quan đến một ít người nằm vùng. Vậy thì Nhị hoàng huynh có biết phần danh sách kia cuối cùng đã nằm ở nơi nào không?”
Danh sách người nằm vùng?
Phụ hoàng có đưa danh sách cho ông ấy giữ.
An Thân vương nghe vậy thì gật đầu: "Ta biết. Ở chỗ của ta!"
Nạp Lan Cẩn Niên thở phào nhẹ nhõm trong lòng, hóa ra thật sự ở chỗ Nhị hoàng huynh!
"Nhị hoàng huynh, thân đệ muốn xem danh sách kia một chút."
Thế tử An Thân vương không ngờ có thể thuận lợi như vậy, sớm biết vậy đã hỏi từ lâu, hắn cấp bách nói: "Phụ vương, danh sách kia ở nơi nào? Người mau lấy ra đi!"
An Thân vương trừng mắt liếc nhìn hai người một cái: "Gấp cái gì! Danh sách kia không thể tiết lộ ra ngoài, càng không thể lấy ra cho tên tiểu thối như ngươi xem, ngươi không biết giữ mồm miệng gì cải!"
Những người bên trong danh sách đó vẫn còn có người đang làm kẻ nằm vùng, cũng không thể lấy ra được, tránh cho bị tiết lộ ra ngoài, để công sức nhiều năm như vậy đều bị vứt đi.
Chưa đến thời điểm quan trọng, thì những người nằm vùng này chưa thể sử dụng.
Nạp Lan Cẩn Niên đặt hộp thức ăn lên bàn, đẩy đến trước mặt An Thân vương: "Hoàng đệ sẽ không tiết lộ ra ngoài, chỉ cho mỗi Hoàng thượng xem, chuyện này có liên quan đến sống chết của một trung thần, hoàng huynh mau lấy nó ra đi!"
An Thân vương vội đoạt lấy rồi mở hộp thức ăn ra, thấy được đồ ăn bên trong đều là thứ ông ấy thích ăn nhất, khuôn mặt cũng dễ chịu hơn.
An Thân vương vội vàng cầm lấy đôi đũa muốn ăn.
Thế tử An Thân vương đã thúc giục nói: "Phụ vương, phần danh sách kia rất quan trọng, bên trong có một người bị hiểu lầm là phản quốc, người mau lấy ra đi! Nếu không sau này người sẽ không được ăn những món ngon như vậy nữa."
An Thân vương nghe vậy nhíu mày nhìn về phía Ôn Noãn: "Có liên quan đến ngươi?"
Ôn Noãn gật đầu: "Đúng vậy, An Thân vương có thể lấy danh sách đó ra không? Thần nữ cam đoan sẽ không tiết lộ ra ngoài”.
An Thân vương lắc đầu.
Nạp Lan Cẩn Niên nhíu mày: "Hoàng huynh, đây là chuyện quan trọng! Huynh vẫn nên nhanh chóng lấy ra đi!"
An Thân vương lắc đầu: "Không phải bổn vương không muốn lấy, mà là do ta đã quên, ta không nhớ đã đặt nó ở nơi nào!"
Ba người: "...'