Chương 1903: Phản Đồ Chính Là Phản Đồ
Chương 1903: Phản Đồ Chính Là Phản ĐồChương 1903: Phản Đồ Chính Là Phản Đồ
Tâm trạng Tam hoàng tử sung sướng, thấy Cửu hoàng tử đi ra, hắn ta lập tức cười đứng lên, eo càng dựng thẳng hơn, trên mặt là vẻ ôn hòa theo thói quen, cười nói: 'Cửu hoàng đệ!"
Cửu hoàng tử đối với Tam hoàng tử cũng không có tình cảm tốt đẹp gì, trước kia coi hắn ta như không tồn tại, hiện tại...
Sau lưng, thần tử đều không để hắn vào mắt.
Trong lòng hắn tự mỉa mai, mặt ngoài lại cung kính hành lễ: "Hoàng đệ gặp qua Tam hoàng huynh."
Tam hoàng tử cười nói: "Cửu hoàng đệ không cần đa lễ, ta tới là muốn nói cho đệ, phụ hoàng bảo ta và đệ cùng đi tới biên cảnh Đông Lăng điều tra vê chuyện Vương Kiêu tướng quân lén cất giấu quốc kha tiền triều."
Tam hoàng tử vừa nói vưa để ý vẻ mặt của hắn, muốn biết việc này có quan hệ gì với hắn hay không?
Hoặc là kế hoạch của Đại hoàng tử?
Hay là Vương Kiêu thật sự lén cất giấu quốc khố của tiền triều?
Cửu hoàng tử nghe vậy thì hơi kinh ngạc: "Cái gì? Vương tướng quân lén cất giấu quốc khố tiền triều?"
Tam hoàng tử thấy biểu cảm của hắn không giống giả vờ, nên cười giải thích cho hắn một chút.
Đúng lúc Cửu hoàng tử lộ ra một cái biểu cảm châm chọc: "Quả nhiên, phản đồ chính là phản đồ! Cẩu không thay đổi được tính ăn phân!"
Tam hoàng tử cười gật đầu: "Cũng đúng! Nhưng mà Cửu hoàng đệ, trong lòng chúng ta nên nghĩ lại cho tốt, phụ hoàng vô cùng tín nhiệm ông ta, đến lúc đó đệ đi tới nơi đó, thấy Vương tướng quân nhớ rõ khách khí một chút."
Cửu hoàng tử cười lạnh: "Bổn hoàng tử cần gì phải khách khí với một tướng quân?”
Vẻ mặt Tam hoàng tử không ủng hộ nói: "Cửu hoàng đệ, phụ hoàng đối với đại thần luôn luôn đều là chiêu hiền đãi sĩ, Vương tướng quân chính là người của tiên hoàng, phụ hoàng cũng kính trọng. Lần này bởi vì ông ấy, An Quốc Công phủ có quan hệ với ông ấy cũng bị điều tra, phụ hoàng còn làm trò trước mặt cả triều văn võ bá quan, bảo Thuận Thiên phủ doãn cùng Ngũ Thành Binh Mã Tư khi dẫn người đi điều tra phải cẩn thận một chút, đừng làm hỏng đồ trong An Quốc Công phủ, dọa người của An Quốc Công phủ."
Tam hoàng tử vừa nói, vừa âm thầm lưu ý vẻ mặt thay đổi của Cửu hoàng tử.
Ngày đó phủ Quách đại tướng quân bị xét nhà, phụ hoàng chính là lấy thế sét đánh không kịp bưng tai để bao vây!
Hơn nữa cấm vệ quân vô cùng mạnh mẽ, người phản kháng giết chết bất luận tội!
Cùng là lén cất giấu quốc khố tiền triều, phụ hoàng lại đối xử khác nhau như thế, trong lòng Cửu hoàng đệ không biết sẽ nghĩ như thế nào?
Chắc là không đến mức một tia oán hận cũng không có đấy chứ?
Quả nhiên ánh mắt Cửu hoàng tử lóe lên.
Tam hoàng tử dùng giọng nói khuyên nhủ:
"Bởi vậy có thể thấy được phụ hoàng vô cùng tín nhiệm đối với An Quốc Công cùng Vương tướng quân. Căn bản không tin việc bọn họ thật sự lén cất giấu quốc khố tiền triều, có lẽ là vân còn hoài nghỉ là có người cố ý vu oan hãm hại trung lương! Dù sao thì Tuệ An quận chúa lập được công lao rất lớn, Vương Kiêu cũng là đại công thần trong cuộc bình định Hoài Nam vương nổi loạn. Hơn nữa Thập Thất hoàng thúc cũng rất tín nhiệm bọn họ."
Cửu hoàng tử nghe vậy thì nhìn hắn ta một cái, vẻ mặt khó có thể tin: 'Phụ hoàng hoài nghi? Hoài nghi ai?"
"Chuyện này, ta... Cửu hoàng tử ngắt lời hắn ta: "Tam hoàng huynh không cần phải nói!"
Nói xong Cửu hoàng tử cười mỉa mai.
Phụ hoàng còn có thể hoài nghi ai?
Những quốc khố của tiền triều đó vốn dĩ liền do nhà ngoại tổ phụ giấu đi, người mà phụ hoàng hoài nghỉ chỉ sợ không phải mình thì cũng chính là đại hoàng huynh!
Tam hoàng tử biết có một số việc chỉ cần ngẫu nhiên nói một hai câu, không thể nhiều lời, nhiều lời dễ dàng bị người hoài nghi có động cơ khác, hắn ta vỗ vỗ bả vai Cửu hoàng tử: "Hoàng huynh là tới nhắc nhở đệ nhanh chóng thu dọn hành trang, hơn nửa canh giờ sau thì chờ ở ngoài cửa thành, cùng xuất phát với Âu Dương đại nhân. Hoàng huynh cũng phải tranh thủ thời gian đi mua mấy quyển Đông Lăng nhật ký, còn có binh pháp để nhìn xem ở trên đường. Ta còn chưa từng đi đến biên cảnh Đông Lăng, phải đọc sách trước đã. Hoàng huynh đi trước!"