Chương 1904: Đây Là Lần Đầu Tiên
Chương 1904: Đây Là Lần Đầu TiênChương 1904: Đây Là Lần Đầu Tiên
Nói xong thì Tam hoàng tử lại vỗ bả vai Cửu hoàng tử, sau đó nhấc chân đi ra ngoài, đi được vài bước, đột nhiên hắn ta dừng lại, quay đầu lại rồi nói:
"Nhớ rõ khi đến biên cảnh, nên khách khí với Vương tướng quân một chút, tuy rằng là đi điều tra rõ việc quốc khố tiền triều, nhưng mà phụ hoàng vô cùng tin tưởng ông ấy, đã dặn dò qua không thể thất lễ! Lần này Đại Lý Tự thiếu khanh Âu Dương đại nhân cũng sẽ đi cùng chúng ta để tra việc này, chúng ta phụ trách giám sát thôi, còn những chuyện khác đều có Âu Dương đại nhân đi điều tra rõ."
Tam hoàng tử nói xong lời này liền rời đi, hắn ta còn muốn đi gặp Công Bộ thượng thư một lần, còn phải quay về phủ thương nghị với phụ tá một chút, phân công công việc, thời gian gấp gáp nên những chuyện cần phải làm có chút nhiều.
Cửu hoàng tử chờ hắn ta rời đi thì mới lộ ra một nụ cười lạnh.
Quản sự không nhịn được nói: "Chủ tử, người nghe Tam hoàng tử nói xong thì đừng khổ sở, cũng đừng xúc động, chuyện lần này chúng ta chỉ là đi theo, đừng hành động thiếu suy nghĩ. Để Tam hoàng tử cùng Đại Lý Tự thiếu khanh điều tra đi!"
Tam hoàng tử cũng không biết là cố ý hay là vô tình nói ra chuyện Hoàng Thượng giữ gìn cho An Quốc Công phủ, ông ta lo lắng Cửu hoàng tử thấy khó chịu, cảm thấy Hoàng thượng bất công rồi làm ra những chuyện mất đúng mực.
Tình cảnh hiện tại của Cửu hoàng tử cũng thật sự không chịu nổi một tia chán ghét của Hoàng Thượng!
Cửu hoàng tử gật đầu: "Ta biết."
"Chủ tử, nô tài đi thu dọn hành trang?"
"Ừ." Cửu hoàng tử lên tiếng rồi đi nhanh về phía thư phòng, hắn cần phải viết một phong thư cho đại hoàng huynh.
Phủ An Quốc Công.
Phủ doãn Thuận Thiên và Ngũ Thành Binh Mã Tư rất nhanh đã mang theo một đội binh mã đi vào An Quốc Công phủ.
Dân chúng kinh thành thấy cấm vệ quân xuất động, đều cho rằng đã xảy ra chuyện gì, những bá tánh có lá gan lớn liền đi theo phía sau cấm vệ quân, chạy tới bên ngoài An Quốc Công phủ xem náo nhiệt.
Ngũ Thành Binh Mã Tư xua đuổi bá tánh đến đây vài lần, nhưng vẫn có người đi theo rất xa.
Ông ấy cũng không có cách nào, bá tánh kinh thành xem cảnh tượng chém đầu đều có thể không cần nháy mắt.
Ôn Gia Thụy cùng hai người trực tiếp đi vào An Quốc Công phủ.
Hơn trăm binh lính cùng đi vào, chỉ còn lại vài người bảo vệ mấy phương hướng đông nam tây bắc An Quốc Công phủ để đề phòng có người chạy trốn.
Cảnh tượng đến mức này khiến các bá tánh sôi nổi suy đoán xem đã xảy ra chuyện gì.
"An Quốc Công phủ đã xảy ra gì thế?"
"Tư thế của mấy người này có cảm giác như là xét nhà!"
"Xét nhà? Ngươi không biết người đi giữa phủ doãn đại nhân cùng Ngũ Thành Binh Mã Tư đại nhân sao? Người nọ chính là An Quốc Công, ngươi xem thái độ của hai người đối với An Quốc Công xem, như thế mà là xét nhà sao?" "Ta biết đội binh lính này, mỗi lần xuất động thì đều là xét nhà, cho nên mới dựa vào đó mà suy đoán thôi! Không phải xét nhà, vậy thì vì sao nhiều cấm vệ quân đi vào như vậy, còn trấn giữ cả bên ngoài?"
"Hay là An Quốc Công phủ có trộm, không biết đang trốn ở chỗ nào, An Quốc Công mời cấm vệ quân tới bắt trộm! Nếu mà xét nhà thì bên ngoài phải là trọng binh vây quanh mới đúng!"
"Cũng đúng, một lát nữa chúng ta sẽ biết có phải bắt trộm hay không!"
"Không phải bắt trộm, nghe nói là cả nhà An Quốc Công lén cất giấu quốc khố tiền triều."
"Không phải chứ? Lén cất giấu quốc khố của tiền triều? Vậy không phải là Quách gia thứ hai sao?"
"Ngươi làm sao mà biết được? Đây là sự thật sao?"
Bá tánh bên ngoài vừa xem náo nhiệt, vừa suy đoán.
Mà bên trong An Quốc Công phủ, Ôn Gia Thụy nói với Thuận Thiên phủ doãn cùng Ngũ Thành Binh Mã Tư: "Hai vị đại nhân, ta bảo người báo cho người nhà cùng hạ nhân trong phủ đều đến chỗ này rồi, các ông cứ thoải mái điều tra đi!"
Thuận Thiên phủ doãn cười cười: "Đắc tội, quốc công gia!"
Điều tra lục soát mà khách khí như vậy, đây vẫn là lân đầu tiên Thuận Thiên phủ doãn làm!