Chương 1907: Có Thể Chuyên Nghiệp Một Chút Không?
Chương 1907: Có Thể Chuyên Nghiệp Một Chút Không?Chương 1907: Có Thể Chuyên Nghiệp Một Chút Không?
Ngũ Thành Binh Mã Tư sợ hãi, thế mà thật sự đều là của Vô Danh đại sư?
Ngũ Thành Binh Mã Tư nhìn thoáng qua bức họa cuộn tròn được đặt tùy ý ở bên trong thùng gỗ bên cạnh án thư, trong lòng than thở: Tuệ An quận chúa thật là giàu có!
Mấy cam vệ quân phụ trách điều tra kia nghe vậy đều sợ hãi rồi!
Trời al
Đầu là tác phẩm của Vô Danh đại sư sao?
Mấy tháng gần đây Vô Danh đại sư đều không bán tranh, mọi người đều suy đoán ông ấy đã thăng tiên, những tác phẩm của Vô Danh đại sư hiện tại bán đấu giá có giá cả càng ngày càng caol
Nơi này của Tuệ An quận chúa lại có một đống tác phẩm của Vô Danh đại sư?
Nơi này có ít nhất cũng phải mười mấy bức!
Như này thì có bao nhiêu bạc?
Ngũ Thành Binh Mã Tư không nhịn được thử hỏi: "Tuệ An quận chúa, người quen biết với Vô Danh đại sư sao? Thân thể của lão nhân gia vẫn còn tốt chứ? Về sau còn có thể vẽ tranh không?"
Một năm trước phu nhân nhà ông ấy giành được một bức tranh của Vô Danh đại sư, hiện tại có thương nhân hải ngoại đã ra giá gấp vài lần tới muốn mua lại của bọn họ.
Ông ấy muốn tìm hiểu một chút Vô Danh đại sư còn có thể có tác phẩm nữa hay không, nếu mà không có thì ông ấy sẽ không bán, đây tuyệt đối là vật báu tăng giá theo năm!
Nếu mà có, thì sẽ vê bảo phu nhân nhanh chóng bán dil
Lần sau lại đi giành một bức rồi chờ tăng giá!
Khóe miệng Ôn Noãn run rẩy?
Vô Danh đại sư là ông già?
Không nghĩ tới Ngũ Thành Binh Mã Tư cũng không đoán được mình là Vô Danh đại sư, đương nhiên nàng sẽ không tự báo tên, vì vậy gật đầu: "Thân thể rất tốt, đương nhiên có thể vẽ tranh. Có thể lại qua một thời gian nữa sẽ lại có bức tranh đi bán đấu giá."
Ngũ Thành Binh Mã Tư nghe vậy, quyết định trở về lập tức bán bức họa kia cho khách thương hải ngoại!
Quay đầu lại phải phái người đi hội đấu giá giành một bức về nhà chờ tăng giá trị mới được.
Ngoài để văn nhân chơi thì chính là kiếm bạc!
Qua tay đã kiếm được mấy vạn lượng.
"Đại nhân, chúng ta bắt đầu điều tra chứ?" Ôn Noãn bất đắc dĩ lại nhắc nhở lần nữa.
Có thể chuyên nghiệp một chút hay không?
Với bộ dáng này thì định điều tra tới khi nào?
Chẳng lẽ còn muốn giữ bọn họ lại để dùng bữa trong phủ sao?
Ngũ Thành Binh Mã Tư nghe vậy cũng gật đầu: "Đúng, bắt đầu kiểm tra! Trương Hán Kim ngươi lại đây, kiểm tra bức tranh này! Các ngươi đi kiểm tra giá sách ở những nơi khác!"
Ngũ Thanh Binh Mã Tư vươn tay tùy ý chỉ vào một gã binh lính đến kiểm tra bức tranh cuộn tròn này.
Trương Hán Kim nghe vậy 'Dạ" một tiếng, sau đó lui ra phía sau và bước: "Đại nhân, tiểu nhân không đi được! Tiểu nhân chỉ là một người thô hán, tay chân vụng vê! Lỡ như phá hủy bức tranh của đại sư Vô Danh cũng không tốt lắm! Tiểu nhân xin đi lật sáchl" Nói xong, Trương Hán Kim vội chạy đến bên cạnh giá sách lật sách!
Những cấm vệ quân khác cũng vội tránh đi, họ nhanh chạy đi kiểm tra những vật khác.
Chỉ sợ Ngũ Thành Binh Mã Tư tóm được mình rồi bảo đi kiểm tra bức tranh của Vô Danh đại sư.
Ngũ Thành Binh Mã Tư: ”...
"Mấy tên tiểu tử thối này!" Ông ấy nhịn không được mắng một câu.
Ôn Noãn nhìn thoáng qua Ngũ Thành Binh Mã Tư: "Đại nhân, nếu không ngài tự mình kiểm tra đi."
Ngũ Thành Binh Mã Tư nhìn thoáng qua hai tay của mình, tay ông ấy quanh năm cầm đao nên có rất nhiều vết chai thật dày, nhưng những bức tranh kia có một số bức tranh được vẽ lên lụa hoặc tơ tằm, nếu lỡ như bị hư hại, ông ấy không thể nào bồi thường nổi!
Ôn Noãn nhìn ra sự do dự của ông ấy, nên nàng mỉm cười trấn an: "Đại nhân cứ yên tâm kiểm tra đi! Cho dù có bị hư hại cũng không sao, ta sẽ mời Vô Danh đại sư vẽ lại một bức tranh khác là được."
Mọi nguoi:
Khẩu khí của Tuệ An quận chúa thật lớn!
Còn có thể khiến cho Vô Danh đại sư vẽ lại một bức khác?"