Chuong 1924: Bai Hoc Gia Tri
Chuong 1924: Bai Hoc Gia TriChuong 1924: Bai Hoc Gia Tri
Cuối cùng Hình Bộ thượng thư cũng đã đến!
Ông ấy thấy sắc mặt của Hoàng Thượng khó coi, cẩn thận báo cáo tình hình tra được.
Nghe xong, Hoàng Thượng nhíu mày: Sao càng điều tra càng nghiêm trọng như vậy!
Làm việc như thế nào vậy?
Hoàng Thượng nhìn cây trâm bạch ngọc trong tay, hỏi: "Dựa theo suy đoán của ái khanh, lời nói của Ôn Linh kia có mấy phần đáng tin?"
Hình Bộ thượng thư nghĩ một chút, cẩn thận trả lời: "Vi thần và hai vị đại nhân đều cho rằng, lời nói của nàng ta có tám đến chín phần không phải là nói dối. Chẳng qua còn chưa tìm được Ôn Ngọc cô nương, còn phải đối chất mới có thể xác định."
Ông ấy cũng không dám nói chỉ có một mình mình, phải nói kèm theo phủ doãn Thuận Thiên và Đại Lý Tự Khanh!
Hoàng Thượng nghe vậy, đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.
Ôn Ngọc? Trắc phi của lão tam?
Hoàng Thượng nghĩ tới thị thiếp kia của đại hoàng tôn.
Ôn Ngọc và thị thiếp kia của đại hoàng tôn là tỷ muội cùng một mẹ, có lẽ cũng là nữ tử có loại đức hạnh đó!
Nói không chừng lão tam cũng bị loại nữ tử này mê hoặc.
Người này còn không phải trắc phi, mà là ngoại thất do lão tam nuôi dưỡng bên ngoài!
Tử trước đến nay Hoàng Thượng chán ghét các hoàng tử nuôi ngoại thất, cũng không phải không thể nạp thiếp, nuôi ngoại thất cái quỷ gì! Như vậy rất dễ làm lẫn lộn huyết mạch hoàng gia.
Lại có quan hệ với bên Đại hoàng tử, cũng không biết Ôn Ngọc này và Ôn Uyển kia có phải cái dinh của Quách gia hay không!
"Bảo lão tam lăn tới đây gặp trãm!" Hoàng Thượng tức giận nói.
Nhi tử bớt lo nhất cũng không bớt lol
Lâm công công nhỏ giọng nhắc nhở: "Hoàng Thượng, mấy ngày trước Tam hoàng tử đã xuất phát đi tới biên cảnh Đông Lăng."
Hoàng Thượng: ”...'
Lúc này Hoàng Thượng mới nhớ ra Thập Thất hoàng đệ đề nghị cho Tam hoàng tử cùng Cửu hoàng tử di tới biên cảnh Đông Lăng!
Già rồi, luôn hay quên, không lui vị là không được!!!
Nhưng mà có phải Thập Thất hoàng đệ đã biết gì đó không?
Sao lại làm lão tam và lão cửu cùng đi biên cảnh Đông Lăng điều tra việc này!
Hôm nay đau đầu, không suy nghĩ được gì.
Hoàng Thượng tìm không thấy nhi tử để giải tỏa lửa giận trong lòng, nhìn người hơi cúi đầu, cung kính đứng ở nơi đó, dáng vẻ như sợ bị mắng, ông lại tức giận!
Đối với thần tử, từ trước đến nay ông vẫn luôn rất hiên hòa, hiếm khi nổi trận lôi đình với thần tử, từ trước đến nay ông vẫn luôn là không giận mà uy!
Hoàng Thượng đè nén cơn giận trong đáy lòng của mình xuống, nhàn nhạt nói: "Hiện giờ triêu đình đang gặp địch tứ phía, việc này không nên trì hoãn quá lâu! Bảy ngày, trong vòng bảy ngày nhất định phải điều tra rõ ràng! Nếu ái khanh không có việc gì thì lui ra đi!"
"Vi thần tuân chỉ! Vi thần cáo lui." Hình Bộ thượng thư âm thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó lui xuống.
Hình Bộ thượng thư cũng biết lúc Hoàng Thượng không vui, ngươi bày ra dáng vẻ cung kính nghe lời, Hoàng Thượng sẽ không nổi trận lôi đình nữa.
Đương nhiên biện pháp này là Hộ Bộ thượng thư dạy cho ông ấy, học phí là mười lượng bạc.
Rất giá tril
Lúc trước mới vừa lên làm Hình Bộ thượng thư, chỉ cần có án kiện thượng tấu là sẽ bị Hoàng Thượng mắng, ông ấy còn muốn từ bỏ chức vị Hình Bộ thượng thư này để tìm nơi xa Kinh Thành làm tri phủ.
Hình Bộ thượng thư rời khỏi hoàng cung, vội vàng đi tới nhà môn Thuận Thiên Phủ truyền đạt lại ý chỉ của Hoàng Thượng.
Ba người lại bàn bạc một lúc, làm như thế nào để nhanh chóng điều tra rõ chuyện này.
Ngày hôm sau người của nha môn đã tìm được Ôn Ngọc tới hỏi chuyện.
Ôn Ngọc hơi nâng cằm lên, dáng vẻ vênh váo tự đắc đứng ở trước công đường.
"Đại nhân, hằng ngày ta đều ở trong viện của mình vẽ tranh, rốt cuộc đã phạm vào chuyện gì mà các ngươi lại muốn bắt ta tới hỏi chuyện?”
"To gan, thấy ba vị đại nhân còn không quỳ xuống!" Có một bộ khoái quát lớn một tiếng.
Ôn Ngọc tự nhận mình là phi tử của Tam hoàng tử, thân phận cao quý, cho nên không cần quỳ xuống, bèn lên tiếng nhắc nhở: "Ta là nữ tử được Tam hoàng tử sủng ái nhất. Đại nhân, ta có cần quỳ xuống không?"