Chương 1946: Để Xem Ai Ngã Xuống Trước
Chương 1946: Để Xem Ai Ngã Xuống TrướcChương 1946: Để Xem Ai Ngã Xuống Trước
Hắc y nhân mang mặt nạ bạc tức đến nghiến răng, nói: "Vậy cũng phải xem cô có bản lĩnh để đưa ta đi không!"
Hắc y nhân mang mặt nạ bạc nói với thủ hạ trên thuyền: "Bỏ bè tre cùng thuyên nhỏ xuống, rút lui!"
"Hừ!" Ôn Noãn hừ một tiếng, cười khẩy nói: "Chạy trốn thì chạy trốn, còn bày đặt nói là rút luil"
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc dùng ánh mắt lạnh như băng nhìn Ôn Noãn, vung kiếm đâm về phía Ôn Noãn, tốc độ còn nhanh hơn vừa rồi!
Để lại một chuỗi tàn ảnh phía saul
Ôn Noãn đánh nhau với hắc y nhân đeo mặt nạ bạc cùng với những hắc y nhân còn lại, thuyền cũng đang dần chìm xuống.
Những hắc y nhân khác trên thuyền cũng bỏ bè tre xuống, lần lượt nhảy xuống biển.
Những chiếc thuyền nhỏ và một ít bè tre này dùng để phòng ngừa thuyền lớn va phải đá ngầm hoặc gặp được nguy hiểm gì thì vẫn có thể dùng để chạy trốn.
Lúc này vì để phòng ngừa, tuy Tuệ An quận chúa đến đây một mình, nhưng phía sau nàng vẫn có binh lính của Nạp Lan quốc đuổi theo kịp.
Dù sao Nạp Lan Cẩn Niên từ trước đến nay vẫn luôn gian xảo.
Cho nên thuyền nhỏ cùng bè tre đã được bọn họ chuẩn bị khá nhiều, đến lúc đó cứ bắt lấy Tuệ An quận chúa rồi chia nhau chạy, trốn tránh kẻ địch.
Ôn Noãn dùng roi bạc của mình, vả lại nàng vẫy roi bạc vừa nhanh còn vừa mạnh, roi bạc kia cũng không biết làm từ chất liệu gì, kiếm của hắn chém vào cũng không đứt.
Hắn sợ bị roi bạc của Ôn Noãn đánh trúng, cho nên hắc y nhân đeo mặt nạ bạc căn bản cũng không chạm được vào một sợi tóc của Ôn Noãn.
Lúc này, mấy tên thủ hạ cùng hắn đối phó với Ôn Noãn đều đã ngã xuống, có những hắc y nhân khác đều đã lên bè tre hoặc thuyên nhỏ, tất cả đều rút lui.
Ở cách đó không xa, có thuyền lớn đến giúp đỡ bọn họ.
Con thuyền lớn này đã gần chìm hoàn toàn.
Ôn Noãn cùng hắc y nhân đeo mặt nạ bạc vẫn đang đánh nhau không ngừng!
Kiếm sắc cùng roi bạc va chạm vào nhau, tia lửa văng ra khắp nơi!
Hắc y nhân đeo mặt nạ bạc nhìn thoáng qua bốn phía, cách đó không xa có hai chiếc thuyền lớn đang từ từ đến gần!
Chiếc thuyền từ phía Tây đi tới kia có lẽ là đến để giúp Tuệ An quận chúa.
Còn từ phía Nam đi tới có lẽ chính là thuyên của Đế Quân Hiền.
Nếu hắn để cho Tuệ An quận chúa chạy thoát, vậy thì có lẽ Đế Quân Hiền sẽ không bỏ qua cho Tây Hoa quốc!
Sức lực của Tây Hoa quốc hiện tại căn bản không đủ để chống lại với Bắc Minh quốc!
Vả lại còn có một Nạp Lan quốc không dễ đối phó!
Chuyện này không thể tiếp tục trì hoãn nữa.
Phải lập tức đưa Tuệ An quận chúa đi, đem nàng giao cho Đế Quân Hiền, vậy thì Đế Quân Hiền sẽ tranh giành người với Nạp Lan Cẩn Niên chứ không còn liên quan tới hắn nữa.
Kiếm sắc cùng roi bạc đánh nhau, phút chốc bốn phía đều bắn ra tia lửa, hắc y nhân đeo mặt nạ bạc nhân cơ hội vung một nắm bột thuốc về phía Ôn Noãn. Ôn Noãn nhìn thấy bột phấn màu trắng đập vào mặt mình, còn cố ý df mặt tới.
Cùng lúc đó, nàng cũng bóp nát một hạt châu trong tay, nhanh chóng âm thầm vận động mây tía đến giải độc cho thân thể.
Ôn Noãn hít cái mũi, lộ ra nụ cười sáng rực với hắc y nhân đeo mặt nạ bạc: "Thuốc mê sao? Ngươi nói xem ta ngã xuống trước hay là ngươi ngã xuống trước?"
Trong không khí thoang thoảng có một mùi hương ngọt ngào, giống như là phát ra từ cơ thể của một nữ tử.
Hắc y nhân mang mặt nạ bạc vô thức hít cái mũi, vừa nghe được lời này của Ôn Noãn, trong lòng hắn lo lắng, sau đó lập tức ngã xuống!
"Chủ tử!"
Vẫn còn có một con thuyền nhỏ quanh quẩn bên cạnh thuyền lớn, là đang chờ đợi hắc y nhân đeo mặt nạ bạc bắt lấy Ôn Noãn, rồi sau đó cùng bọn họ rời đi.
Hai hắc y nhân trên thuyền nhỏ thấy hắc y nhân đeo mặt nạ bạc ngã xuống, mặt của họ cũng biến sắc, trong đó có một người nhảy lên trên thuyền.