Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1943 - Chương 1950: Thuyền Của Bắc Minh Quốc

Chương 1950: Thuyền Của Bắc Minh Quốc Chương 1950: Thuyền Của Bắc Minh QuốcChương 1950: Thuyền Của Bắc Minh Quốc

"Cút!" Ôn Noãn dành lấy bộ quần áo trong tay hắn, trực tiếp nhấc chân lên đạp bay Nạp Lan Cẩn Niên ra ngoài.

Nạp Lan Cẩn Niên bị đạp ra ngoài cũng không tức giận, đứng ở ngoài cửa, khi duỗi tay đóng cửa còn cười nhắc nhở: "Cẩn thận một chút, khéo đụng vào vết thương. Hay là để ta vào trong thay giúp muội?"

"Cút!" Ôn Noãn tức giận đến mức ném một cái gối mềm sang đó.

Nạp Lan Cẩn Niên cười đóng cửa lại, chặn ngang cái gối đang bay đến.

Sau này chắc hắn nên dẫn theo một tỳ nữ ở bên người, như thế thì tiện hầu hạ nàng hơn.

Cũng không đúng, bây giờ đã là đầu tháng 8, đầu tháng chín, tiểu nha đầu sẽ đến tuổi cập kê.

Nói cách khác, một tháng sau là hắn có thể chọn xem nên kết hôn vào lúc nào, như thế sau này tiểu nha đầu sẽ trở thành Vương phi của mình, hắn có thể hầu hạ nàng!

Cần tỳ nữ để làm gì?!

Nạp Lan Cẩn Niên nghĩ đến một tháng sau, Ôn Noãn sẽ đến tuổi cập kê, nhưng bây giờ bọn họ vẫn còn đang phiêu du trên biển rộng, cũng không biết có quay về kịp để tổ chức lễ cập kê cho tiểu nha đầu hay không.

Hơn nữa chuyện Vương Kiêu vẫn chưa giải quyết xong.

Việc nào cũng là chướng ngại vật trên con đường kết hôn của hắn!

Có quá nhiều chướng ngại vật!

Hắn nhanh chóng bước ra ngoài boong tàu với tâm trạng buồn bực, mau đi đá văng chướng ngại vật.

Trên biển rộng, Hạ Huyền phái vài con thuyền nhỏ, tiến đến đuổi giết mấy con thuyền nhỏ còn dư lại đang chạy trốn, phải tiêu diệt toàn quân, không chừa một ail

Mà lúc này, có một con thuyền lớn đang từ từ đến gần bọn họ.

"Toàn quân đề phòng, cung tiễn, hỏa tiễn chuẩn bị sẵn sàng. ." Hạ Huyền hạ lệnh.

Chỉ cần đối phương tiến vào phạm vi nằm trong tâm bắn, xác định đó là quân địch, vậy bọn họ sẽ bắn pháo, tiêu diệt địch!

Binh lính trên thuyền đã vào vị trí, cung thủ cũng đã căng sẵn dây cung, nhắm chuẩn vào con thuyền, đề phòng.

Lúc này, con thuyền đối diện dựng lá cờ thêu màu đen với biểu tượng là đầu của một con báo vàng lên.

Đây là cờ báo của Bắc Minh quốc, quân kỳ của Bắc Minh quốc.

Sau khi Lữu Khải đỡ Ôn Thuần về phòng nghỉ, lập tức đi đến đầu thuyền đứng chung một chỗ với Hạ Huyền.

"Là thuyên của Bắc Minh quốc." Lưu Khải mở miệng nói.

Nhưng kẻ áo đen đeo mặt nạ bạc mà quận chúa Tuệ An ném lên trên thuyền, đã bị bắt lại và xác nhận là Tứ hoàng tử của Tây Hoa Quốc.

Nói thật là Lưu Khải cũng cảm thấy hơi ngoài ý muốn, bởi vì bọn họ ai cũng cho rằng đó có thể là Lục hoàng tử Bắc Minh quốc, hoặc Tam hoàng tử Đông Lăng quốc!

Không nghĩ tới người đó thế mà lại là Tứ hoàng tử của Tây Hoa quốc!

Đồn đãi Tứ hoàng tử Tây Hoa quốc có võ nghệ cao cường, nhưng nghe nói đầu óc đơn giản, chỉ biết đi theo phía sau Tam hoàng tử Tây Hoa do cùng một mẹ đẻ ra.

Chẳng lẽ chuyện bắt cóc Ôn Thuần lần này, là do hai nước Tây Hoa quốc và Bắc Minh quốc hợp tác với nhau?

Không đúng, còn thôn trang Nhị Xoa Lĩnh kia, đó là của Đông Lăng quốc, hẳn là ba nước cùng hợp tác!

Hạ Huyền gật đầu: "Đúng là thuyền của Bắc Minh quốc, hình như đối phương không có địch ý. Chúng ta có tấn công không?”

Lúc nãy người mà bọn họ bắt được là Tứ hoàng tử Tây Hoa quốc chứ không phải là người Bắc Minh quốc, nên không có lý do gì để tấn công thuyền của Bắc Minh.

Bởi vì không có chứng cứ chứng minh hai nước bắt tay hợp tác với nhau.

Nếu Nạp Lan quốc bọn họ phát động tấn công trước, vậy Bắc Minh quốc sẽ có lý do xuất binh đến Nạp Lan quốc!

Lưu Khải lắc đầu: "Đừng hành động thiếu suy nghĩ, chờ Cẩn Vương đưa ra quyết định! Lần này không chừng chính là bẫy rập của Bắc Minh quốc, khiến Nạp Lan quốc chúng ta đắc tội với bốn nước, bọn họ sẽ có cơ hội xuất binh đến Nạp Lan quốc chúng ta cùng một lúc."

Lưu Khải nói rồi lại cảm thấy chuyện này rất có khả năng!

Bắc Minh quốc luôn thích làm mấy việc châm ngòi ly gián, sau đó để bọn họ lao vào đánh nhau, còn bản thân thì ngôi ngư ông đắc lợi.

Nằm mơ đi!

Hạ Huyền cũng biết bốn nước đang ở trong khoảng thời gian nhạy cảm, các quốc gia luôn tìm một cái cớ để xuất binh sang Nạp Lan quốc.

Hắn nói: "Để ta đi xin chỉ thị từ chủ tử."

"Được!" Lưu Khải gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment