Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 1999 - Chương 2006: Giải Quyết Ngay Tại Chỗ Di

Chương 2006: Giải Quyết Ngay Tại Chỗ Di Chương 2006: Giải Quyết Ngay Tại Chỗ DiChương 2006: Giải Quyết Ngay Tại Chỗ Di

Lần này Giả Tĩnh Như vận dụng lực lượng của Thần Y Cốc, âm thầm thu mua toàn bộ dược liệu bình thường của Nạp Lan quốc, hơn nữa nuôi dưỡng dịch chuột, cố ý thả dịch chuột xuống để hãm hại bá tánh vô tội. Điều này đã phạm vào hai điều cấm ky lớn của Thần Y Cốc.

Đặc biệt là việc cố ý thả dịch chuột xuống này, bổn phận của người làm nghề y là hành y cứu đời, nhưng nàng ta lại thả dịch chuột xuống hại bá tánh vô tội, gây lên ôn dịch cho một quốc gia, khiến toàn bộ bá tánh của một quốc gia phải trải qua một lần sống chết!

Cốc chủ Thần Y Cốc liền đuổi nàng ta ra khỏi Thần Y Cốc, vĩnh viễn không thể dùng danh nghĩa của người Thần Y Cốc để làm việc, hơn nữa bồi thường cho Nạp Lan quốc mười vạn cân dược liệu.

Giả Tĩnh Như đã không phải là người của Thần Y Cốc, tất nhiên là Nạp Lan Cẩn Niên phải bắt nàng ta trở về, đòi một lời giải thích từ Bắc Minh quốc, đòi một lời giải thích cho các bá tánh!

Nạp Lan Cẩn Niên đẩy nhanh tốc độ cưỡi ngựa, Phong Niệm Trần đuổi theo, hai người sánh vai đi cùng nhau: "Này, ngươi cưỡi nhanh như vậy làm gì?”

Nạp Lan Cẩn Niên kẹp bụng ngựa một cái để đẩy nhanh tốc độ hơn: "Người không có gia đình thì không hiểu được sốt ruột trở về nhà là cái gì!"

Đã vài ngày rồi hắn không được nhìn thấy tiểu nha đầu.

Chỉ muốn trở về nhanh một chút để gặp nàng.

Phong Niệm Trân: "..."

Nói cứ như là hắn đã có gia đình rồi!

Noãn Noãn còn chưa gả cho hắn đâu!

Lại nói sao mình lại không có gia đình được, tiểu Ôn Nhiên chính là đồ đệ của mình!

Nàng cũng đang chờ mình trở về đấy!

"Này, chậm một chút, ngươi xem một đường này có phong cảnh thật đẹp?! Cưỡi chậm một chút, thưởng thức một chút mới tốt! Ta đã lâu rồi không được ngắm phong cảnh! Ngươi xem nơi đó còn có một cái hồ, ngươi gọi mọi người tới nơi này, nướng thịt ăn ở bên hồ, thoải mái biết bao nhiêu!"

Cả một đoạn đường này, lá cây trên núi đều có màu đỏ, rừng núi tầng tầng lớp lớp nhiễm màu đỏ như lửa. Thật là đồ sộ.

Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua bốn phía đỏ như lửa, núi rừng tâng tầng lớp lớp, còn nhìn thoáng qua cái hồ kia.

Phong cảnh này đúng thật là đẹp, nhưng không được ngắm phong cảnh cùng người mình muốn nên hứng thú giảm mạnh!

"Ngươi không hiểu."

Phong Niệm Trần không thể hiểu được: "Không hiểu cái gì?"

"Chó độc thân thì không hiểu."

Cái gì gọi là gọi mọi người đến nướng thịt ăn sẽ thoải mái biết bao nhiêu?!

Phải là đi ngắm cảnh với nữ tử mình thích, không có những người khác, hai người sóng vai ngồi cùng nhau nhìn xem bầu trời xanh thẳm, nhìn xem khắp núi đỏ hồng, ăn thịt nướng thơm ngào ngạt, vậy thì mới gọi là thoải mái!

Phong Niệm Trần: "..."

Người này nói chuyện càng ngày càng đáng ghét!

Phong Niệm Trần cảm thấy không thể nói chuyện nổi với hắn, vẫn nên nhanh chóng trở về, một khắc hắn đều không chịu nổi người này!

Giả Tĩnh Như vẫn luôn lưu ý bốn phía, nơi này nàng ta đã từng tới hái thuốc, nàng ta biết chạy trốn như thế nào .

Chỉ cần hội hợp được với Lục hoàng tử thì nàng ta có thể thoát hiểm.

Vì thế Giả Tĩnh Như đang được giam giữ trong lồng sắt trong xe ngựa, đột nhiên hô to: "Phong sư huynh, Phong sư huynh,...'

"Không cần gọi ta là Phong sư huynh, ta không nhận nổi! Ta và ngươi đã không có quan hệ gì!" Phong Niệm Trần trả lời một câu.

Trong lòng Giả Tĩnh Như đau xót, mặc kệ như thế nào, nàng ta thật sự thích Phong Niệm Trần!

Không nghĩ tới hắn lại nhân tâm như thế, lại đối xử với mình như vậy .

"Phong sư huynh, ta muốn đi giải quyết, có thể dừng xe ngựa lại một bên cho ta đi được không?"

Phong Niệm Trần trực tiếp trả lời một câu: "Giải quyết ngay tại chỗ đi! Dù sao cũng không có người thấy."

Giả Tĩnh Như: "..."

Cái gì gọi là giải quyết ngay tại chỗ, ở trong cái lồng sắt này thì giải quyết ở chỗ nào?!

Giả Tĩnh Như cứ thế tức giận tới bật khóc: "Ô ô. Phong sư huynh, ta thật sự gấp lắm, đau bụng! Cầu xin huynh, dừng lại, ta không nhịn được! Ô ô thật sự!"

Phong Niệm Trần ghét nhất là thấy nữ tử khóc sướt mướt, hắn không kiên nhẫn nói: "Không nhịn được thì không cần nhịn! Đã nói giải quyết ngay tại chỗ rồi! Không nhìn thấy chúng ta đang đi đường sao?"

Hắn còn có đồ đệ đấy!

Tiểu đồ đệ của hắn còn đang chờ hắn trở về chỉ điểm y thuật.
Bình Luận (0)
Comment