Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2007 - Chương 2014: Về Sau Sẽ Chỉ Còn Là Hồi Ức

Chương 2014: Về Sau Sẽ Chỉ Còn Là Hồi Ức Chương 2014: Về Sau Sẽ Chỉ Còn Là Hồi ỨcChương 2014: Về Sau Sẽ Chỉ Còn Là Hồi Ức

Ôn Noãn cười nói với Phượng Địch: "Chúc mừng Phượng cô nương được như ý nguyện! Còn có cảm ơn ngươi đã giúp ta thoát khỏi nguy hiểm!"

Phượng bich rất muốn nhổ nước miếng vào mặt Ôn Noãn! Tiện nhân này còn có mặt mũi nói nữa saol

Đáng tiếc nàng ta bị điểm huyệt nói, không thể nói, không thể động, chỉ có thể dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào Ôn Noãn!

Nạp Lan Cẩn Niên lạnh lùng nhìn Phượng Địch, sau đó liền trực tiếp ôm Ôn Noãn vào khoang tàu.

Phượng bich vốn dĩ đang nhìn chằm chằm vào Ôn Noãn, nhưng đột nhiên nàng ta nhận ra điều gì đó, nhìn về một hướng và thấy Đế Quân Hiền bị khiêng lên thuyền, bị ném xuống đất như một con vật đã chết!

Nước mắt của nàng ta liền chảy xuống!

Đều là do tiện nhân Tuệ An quận chúa làm hại!

Đế Quân Hiền bị Hạ Huyền tiện tay ném xuống, trực tiếp ném tới trước mặt Phượng Địch.

Phượng Địch rơm rớm nước mắt nhìn hắn, trong lòng không tiếng động hò hét: 'Lục hoàng tử, Lục hoàng tử, ngươi làm sao vậy?”

Phượng bich lo lắng, há mồm muốn nói nhưng lại không thể phát ra tiếng, đôi mắt vội vàng đánh giá khắp người hắn, gân tay gân chân của hắn bị đánh gãy, miệng vết thương còn đang chảy máu, trước ngực cũng có một lỗ máu, còn có giữa hai chân.

Nơi đó

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì với nơi đó vậy?!!!

Sao lại chảy nhiều máu như vậy?

Đôi mắt đẫm lệ của Phượng Địch tràn đầy sự hoài nghi, nàng ta vô thức lắc đầu, nhưng nàng ta không thể di chuyển được vì bị điểm huyệt.

"Không! Không! Không”

"Sao bọn họ có thể đối với người như vậy... Thật quá đáng ! Ô ô. Lục hoàng tử."

"Lục hoàng tử, người đừng sợi Ô ô, tương lai Bắc Minh Quốc thống nhất thiên hạ, nhất định phải thiến Nạp Lan Cẩn Niên làm thái giám! Ném Tuệ An quận chúa tới quân doanh làm quân kỹ"

"Tuệ An quận chúa, ngươi sẽ không chết được tử tết Tiện nhân”

Phượng Địch điên cuồng chảy nước mắt nói với Đế Quân Hiền, mà hắn lại nhìn chằm chằm vào bóng dáng Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn rời đi.

Trong mắt tràn ngập hung ác nham hiểm, dường như có thể vắt ra nước!

Hắn nhất định phải băm Nạp Lan Cẩn Niên thành vạn đoạn!

Nhất định!

Sau khi Phong Niệm Trần bị Hạ Huyền đặt xuống, vừa lúc thấy ánh mắt của Phượng Địch cùng Đế Quân Hiền.

Hắn ngồi xổm xuống cười nói với hai người: "Thật xin lỗi nha! Vừa rồi đã phá hỏng chuyện tốt của hai người! Chưa làm xong phải không? Tấm tắc. Hai vị hưởng thụ một chút đi! Về sau chỉ sợ sẽ chỉ còn lại hồi ức!"

Phong Niệm Trần nói xong liền đứng lên, đi nhanh về hướng khoang thuyền.

Khi Nạp Lan Cẩn Niên ôm Ôn Noãn đi tới cửa phòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, hắn cúi đầu hỏi Ôn Noãn: "Thuốc viên là ai cho muội ăn?"

Ôn Noãn nhanh chóng mách lẻo: "Phượng Địch cho, thuốc viên hẳn là chủ ý của Đế Quân Hiền." Nạp Lan Cẩn Niên quay đầu lại nói với Phong Niệm Trần đang đi theo vào: "Nghe rõ không? Cho nữ nhân kia uống viên thuốc tránh thai, những việc khác ngươi xem mà làm."

Hắn cũng không biết trong tay Phong Niệm Trần có những viên thuốc đó không, nhưng nghe nói hắn cùng Ôn Nhiên đã tạo ra rất nhiều loại thuốc làm người đau đớn muốn chết.

Ôn Noãn nói thêm một câu: "Nàng còn lấy kim thêu hoa đâm ta, ném ta tới phòng nam nhân khác."

Phong Niệm Trần nghe vậy nổi giận: "Cái gì? Nữ nhân ác độc kia còn lấy kim đâm cô? Đâm nhiều không?"

Ôn Noãn im lặng vươn hai ngón trỏ ra: "Đau muốn chết!"

"Cái gì? Hai ngàn cái?! Thật quá đáng! Tiểu Noãn Noãn, cô yên tâm! Ta giúp cô đâm trở vê!"

"Phải ngàn lần vạn lần." Nạp Lan Cẩn Niên bổ sung thêm một câu.

"Đương nhiên, không đâm hàng tỉ lần thì không thể hoá giải cơn hận trong lòng ta!" Phong Niệm Trần nhanh chóng xoay người đi ra ngoài, sau đó lục tìm trong túi tiền lấy ra một lọ thuốc viên, đổ ra một viên ném cho Hạ Huyền, chỉ vào Phượng Địch: "Cho nữ nhân kia ăn!"

Hạ Huyền duỗi tay nhận lấy viên thuốc: "Phong công tử, viên thuốc này là?"

Chủ tử nói, nữ tử này tạm thời không thể chết!

"Thuốc tránh thai." Phong Niệm Trần cúi đầu lấy một bộ kim châm, nhìn thoáng qua, lại cảm thấy kim châm quá nhỏi

Hắn xoay người trở về nhìn xem trong tay ai có cái dùi dùng để đóng đế giày không.
Bình Luận (0)
Comment