Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2008 - Chương 2015: Thù Này Không Đội Trời Chung

Chương 2015: Thù Này Không Đội Trời Chung Chương 2015: Thù Này Không Đội Trời ChungChương 2015: Thù Này Không Đội Trời Chung

Hạ Huyền nhìn viên thuốc trong tay, sửng sốt một chút: Thuốc tránh thai?

Sau đó hắn nghĩ đến cái gì, trong lòng bội phục Phong Niệm Trần!

Vẫn là Phong công tử nghĩ chu đáo.

Nữ nhân này còn có thể tôn tại thêm hai ba tháng, cũng đừng để cho trong giai đoạn này có thêm một tính mạng vô tội.

Dù sao khi bọn họ bắt nàng ta thì nàng ta đang cẩu thả với Đế Quân Hiền! Nói không chừng thật sự có cơ hội mang thai.

Nữ nhân này chết không đáng tiếc, trừng phạt đúng tội!

Nhưng nếu như có thai, đứa nhỏ trong bụng là vô tội.

Có thể tránh đương nhiên phải tránh!

Hạ Huyền cầm viên thuốc đi đến chỗ Phượng Địch.

Phượng Địch nghe thấy là thuốc tránh thai, đã sớm sợ hãi đến quên cả khóc, đôi mắt mở to đầy sợ hãi.

Nàng ta dùng sức lắc đầu!

Đế Quân Hiền cũng không hề nhìn chằm chằm về hướng Nạp Lan Cẩn Niên nữa, mà tức giận nhìn Hạ Huyền, không tiếng động rống giận: "Ngươi dám!"

Tuy rằng hắn hận Phượng Địch, nhưng nếu hiện tại mình đã thành thái giám, nếu như Phượng Địch có thai, vậy đó thật sự là đứa con duy nhất của mình!

Hạ Huyền nghiêm mặt, không cảm xúc cầm viên thuốc đung đưa trước mặt Đế Quân Hiền, còn đặt ở trước chóp mũi cho hắn ngửi!

Sau đó mới vòng qua Đế Quân Hiền, đi tới trước mặt Phượng Địch.

Đế Quân Hiền ước gì có thể xé nát Hạ Huyền!

Dùng sức giãy giụa, dùng sức đánh sâu vào huyệt đạo nhưng cũng không thể động đậy!

Phượng Địch hung ác nhìn chằm chằm hắn, mím chặt môi, dùng ý niệm lắc đầu, không tiếng động hò hét: "Không cần! Tránh raI... Cút!"

Hạ Huyền cầm lấy miệng nàng, trực tiếp cho nàng nuốt xuống!

Phượng Địch dùng sức nôn ra, muốn nhổ ra nhưng lại không thể phun!

Nàng ta liều mạng chảy nước mắt!

Đế Quân Hiền tức giận đến cơ bắp toàn thân run rẩy, nhưng vẫn không thể động đậy!

Nạp Lan Cẩn Niên! Đáng chết!

Thù này không đội trời chung!

Cho dù mình chết cũng không thể buông tha cho hắn!

Phong Niệm Trần vất vả lắm mới tìm được cái dùi chuyên đóng giày ở trong bếp trên thuyền, hắn hứng thú chạy ra ngoài, lấy ra vài cái chai nhét hết cho Hạ Huyền: "Ngươi cho Lục hoàng tử Bắc Minh ăn những loại thuốc viên này đi! Mỗi loại cách nhau mấy giờ! Cẩn thận, đừng để không cẩn thận bị độc chết! Bọn họ còn phải dập đầu bồi tội ở trước vạn dân đấy! Chẳng qua cũng không cần dùng tiết kiệm, ở chỗ Tiểu Nhiên Nhiên còn có rất nhiều, không đủ thì ngươi hỏi nàng lấy là được! Chỗ nàng còn có rất nhiều độc dược mới chưa kịp tìm người thử!"

Hạ Huyền nhìn mấy cái bình nhỏ trong tay, gật đầu. Hắn cũng không hỏi là loại thuốc gì, lát nữa nhìn xem hiệu quả thì biết. Phong Niệm Trần dặn dò xong liền lấy một cái ghế nhỏ ra, hứng thú chạy tới ngồi xuống giữa Phượng Địch cùng Đế Quân Hiền.

Vài ngày trước hắn vừa nghiên cứu ra một bộ châm pháp làm người đau đớn muốn chết, nhưng vẫn chưa tìm được người thử qual

Vừa lúc!

Phong Niệm Trần cầm dùi, xoay mũi kim sắc nhọn trước mắt Phượng Địch, cười nói với Phượng Địch: "Nghe nói ngươi đâm tiểu sư phó Tuệ An quận chúa của ta hai ngàn châm?"

Phượng Địch nghe vậy thì đôi mắt trừng lớn giống mắt trâu, cái gì hai ngàn châm?

Rõ ràng nàng ta chỉ đâm có hai châm!

Tại sao tiện nhân Tuệ An quận chúa kia lại độc ác như vậy?!

"Vốn dĩ ta không bắt nạt nữ nhân! Nhưng lòng dạ của ngươi thật sự quá ác độc! Thế mà lại lấy kim đâm tiểu sư phó của ta! Thân là đồ đệ, ta phải báo thù cho sư phó của ta, nếu không chính là bất hiếu! Đúng hay không?"

Phượng Địch sắp tức chết rồi, lòng dạ của nàng ta ác độc?

Tuệ An quận chúa mới là người có lòng dạ ác độc!

Nàng ta đâm nàng hai ngàn châm khi nào chứ?

Rõ ràng chỉ đâm có hai châm!

Phong Niệm Trần cười nói với Phượng Địch: "Yên tâm, châm pháp của ta rất chuẩn! Huyệt vị nào đâm vào đau thì ta sẽ đâm huyệt vị đó! Đảm bảo còn điêu luyện hơn khi ngươi đâm tiểu sư phó của ta! Ngươi học một chút!"

Phong Niệm Trần nói xong lại nói với Đế Quân Hiền: "Lục hoàng tử Bắc Minh, ngươi yên tâm, không thể thiếu ngươi! Ta giúp nàng thi châm xong sẽ đến lượt ngươi!"

Phong Niệm Trần lại nhìn về phía tên thị vệ: "Còn có ngươi, ngươi, các ngươi đều có phần! Không thiếu -I"
Bình Luận (0)
Comment