Nông Nữ Làm Giàu, Vang Danh Thiên Hạ ((Dịch Full)

Chương 2031 - Chương 2038: Tốc Độ Thật Nhanh

Chương 2038: Tốc Độ Thật Nhanh Chương 2038: Tốc Độ Thật NhanhChương 2038: Tốc Độ Thật Nhanh

Kế tiếp là An Thân Vương, Ninh Vương, thế tử An Thân Vương, thế tử Ninh Vương, văn võ bá quan cả triều cũng ngo ngoe rục rịch.

Tất cả người trong đại điện, hàng trăm hàng ngàn người, nếu người nào cũng kín rượu hắn.

Cho dù tửu lượng của Nạp Lan Cẩn Niên là ngàn ly không say cũng không chịu nổi nhiều người kính rượu như vậy, toàn bộ đại điện là có mấy trăm người đó! Văn võ bá quan cả triều có ai dám không kính rượu hắn?

Thông minh như hắn đã sớm âm thầm chuẩn bị tốt rồi, hắn uống xong một bầu rượu rượu kia thì rượu sẽ đổi thành nước.

Nạp Lan Cẩn Niên là ai tới cũng không từ chối, uống đến mức Hoàng Thượng và Thái Hậu đều âm thầm nóng vội thay hắn!

Thập Thất này là chuyện như thế nào?

Vui mừng cũng không phải uống như vậy!

Tí nữa mà say đến bất tỉnh nhân sự thì động phòng như thế nào?

Thái Hậu khế ho khan.

Nạp Lan Cẩn Niên không để ý đến.

Hoàng Thượng cũng không thể nói rõ, ngăn cản mọi người không được kính rượu cho hắn, ừm, được rồi!

Mặc dù ông sốt ruột, nhưng mà trong lòng ông cũng muốn biết tửu lượng của Thập Thất hoàng đệ đến đâu!

Chưa từng thấy hắn uống say lần nào!

Mỗi lần uống rượu với hắn, người say trước đều là mình.

Nạp Lan Cẩn Niên lại uống bốn bình nước vào bụng, lúc thay một bầu rượu khác, hắn uống một ly, thế tử An Thân Vương lại kính hắn thêm một ly rượu nữa thì lập tức giả vờ say!

"Thập Thất hoàng thúc, say nhanh như vậy sao? Ta không tin! Thập Thất hoàng thúc, ngài đừng giả vời" Thế tử An Thân Vương là dự định báo mối thù vào ngày thành thân của mình!

Hoàng Thượng cũng cảm thấy đã được rồi, uống năm bầu rượu, mình cũng sẽ say bất tỉnh nhân sự! Xem ra tửu lượng của Thập Thất hoàng đệ cũng chỉ nhiều hơn mình một ly! Ông vuốt râu cười nói: "Thập Thất hoàng thúc của ngươi đã uống năm bầu rượu, cũng đủ rồi! Cẩn thận đêm nay hắn không động phòng được, ngày mai sẽ tìm ngươi tính sổi"

Cả triều hơn năm trăm người nghe được lời này thì đều bật cười.

Ngày thường ở trước mặt bọn họ, Hoàng Thượng rất ít khi nói đùa như vậy.

Thái Hậu cũng lo lắng Nạp Lan Cẩn Niên sẽ say đến bất tỉnh nhân sự thì nguyện vọng ôm cháu của bà ấy sẽ thất bại, bà ấy vội vàng nói: "Người đâu, mau đưa Cẩn Vương đến chỗ Tuệ An quận chúa! Nhớ rõ cho hắn uống hai chén canh giải rượu!"

Hoàng Thượng cười nói: "Thái Hậu, đây là vội vàng ôm cháu rồi!"

Thất hoàng tử cười nói: 'Hoàng tổ mẫu, nếu như vội vàng ôm cháu thì không phải chuẩn bị canh giải rượu, mà nên chuẩn bị canh thập toàn đại bổ mới đúng!"

Mọi người nghe xong lời này đều bật cười.

Trên đại điện tiếp tục náo nhiệt.

Nạp Lan Cẩn Niên được hai tiểu thái giám đỡ đi ra Thiên Nguyên Điện, sau đó hắn đứng thẳng cơ thể, xua tay với bọn họ: "Lui ra đi! Hai tiểu thái giám không ngờ Nạp Lan Cẩn Niên thế mà lại giả vờ say, nhưng cũng không quá ngạc nhiên, bọn họ cung kính hành lễ nói: "Vâng!"

Bóng dáng Nạp Lan Cẩn Niên chợt lóe kên, biến mất ngay tại chỗ.

Bọn họ chỉ hành lễ với không khí.

Hai tiểu thái giám nhìn thoáng qua nhau: "Tốc độ thật nhanh!"

Nạp Lan Cẩn Niên trở lại tân phòng, đám người Ôn Nhu thức thời lập tức cáo từ.

Sau đó dưới sự nhắc nhở của hỉ nương, hai người hoàn thành bước tiếp theo, vén khăn voan đỏ, uống rượu hợp cẩn và các nghi thức khác.

Xong rồi, hỉ nương lập tức mang theo một phòng cung nữ rời đi.

Trong phòng, chỉ còn lại hai người Ôn Noãn và Nạp Lan Cẩn Niên.

Nạp Lan Cẩn Niên nắm tay Ôn Noãn, nắm chặt trong lòng bàn tay, trên gương mặt mang theo nụ cười khẽ, không chớp mắt nhìn Ôn Noãn.

Hôm nay tiểu nha đầu thật đẹp!

Tiểu vương phi của hắn thật đẹp!

Dưới ánh nến, vẻ mặt hắn nhu tình, mặt mày đều là ý cười mỹ mãn.

Ôn Noãn bị hắn nhìn đến ngượng ngùng, nàng trực tiếp duỗi tay che kín đôi mắt của hắn: "Huynh đừng nhìn! Cũng không phải chưa từng nhìn thấy!"

Nạp Lan Cẩn Niên kéo tay nàng, nhìn thoáng qua đồ ăn trên bàn: "Đói không?"

Vài đĩa điểm tâm đã trống không.

Ôn Noãn lắc đầu: "Ta ăn rất nhiều điểm tâm, không đói bụng."

Không đói bụng thì tốt rồi!

Nạp Lan Cẩn Niên gật đầu: "Vương phi, chúng ta đi ngủ đi!"
Bình Luận (0)
Comment