Chương 2039: Động Phòng Hoa Chúc
Chương 2039: Động Phòng Hoa ChúcChương 2039: Động Phòng Hoa Chúc
Trăng sáng sao thưa, một đôi nến long phượng đỏ thẫm đã đốt cháy một đêm, mãi cho đến khi trời sáng mới tất.
Lúc này, động tính trong mành vàng mới tính lặng không lâu.
Khi Nạp Lan Cẩn Niên mở mắt ra, trời đã sáng rồi.
Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua nữ tử vẫn còn đang ngủ say, lang lặng nằm trong khuỷu tay rắn chắc của mình, khóe miệng khẽ cong lên.
Cảm giác tỉnh lại với bộ dạng này thật sự không tệ!
Nghĩ đến sự khúc chiết tối hôm qua, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Nạp Lan Cẩn Niên nhiễm một màu hồng kỳ dị.
Không được, hôm nay về phủ nhất định phải tìm cái quyển vở nhỏ kia nhìn xeml
Nếu không sẽ bị tiểu nha đầu cười chết!
Ôn Noãn cảm giác được có đồ vật nóng rực đang nhẹ nhàng cọ xát ở bên hông nàng, nàng theo bản năng nhíu mày lại, nghĩ Tiểu Bạch lại chạy đến giường nàng làm phiền nàng.
Chỉ là nàng quá mệt nhọc, bên người có một hơi thở mát lạnh làm nàng yên ổn, nàng không muốn tỉnh lại nên đẩy đẩy "Tiểu Bạch": "Đi tìm Tử Uyển đòi ăn đi! Ta...
Ôn Noãn vừa định tiếp tục nói ta mệt mỏi quá, muốn ngủ tiếp một lát nữa.
Đột nhiên nghĩ đến cái gì, nàng nhanh chóng mở bừng mắt ra, lập tức đối diện với một đôi mắt đào hoa hẹp dài, cười như không cười nhìn nàng.
Mặt Ôn Noãn vốn dĩ đã đỏ bừng thì lại càng đỏ thêm vài phần.
Bọn họ tối hôm qua.
"Vương phi tỉnh rồi à2" Tay đặt ở bên hông, không tự chủ được buộc chặt, ôm người nào đó càng chặt hơn.
"Ừ" Ôn Noãn đè xuống sự xấu hổ bỗng dâng lên dưới đáy lòng rồi lên tiếng.
Sau đó nàng ra vẻ bình tĩnh nhìn thoáng qua phòng lớn xa lạ này, hoàn cảnh vui mừng, lại nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, thấy sắc trời đã sáng rõ: "Giờ nào rồi? Phải kính trà cho Thái Hậu cùng Hoàng Thượng chứ?"
"Không vội, giờ lành còn chưa tới."
Trái tim Ôn Noãn rất mạnh mẽ, chút việc nhỏ này sao có thể ảnh hưởng đế nàng. Nàng không vội một chút nào. Nàng biết nếu canh giờ tới thì tất nhiên sẽ có cung nữ cùng nha hoàn hầu hạ tới nhắc nhở bọn họ.
Nàng xoa đôi mắt, ngáp một cái, chút thẹn thùng lúc mới tỉnh lại kia cũng không còn tý nào.
Tìm một cái tư thế càng thoải mái ở trong lòng ngực hắn, tính toán tiếp tục ngủ: "Ta ngủ tiếp vậy."
Ôn Noãn nhắm hai mắt lại.
Liên tiếp hai đêm không ngủ được, nàng cực kỳ buồn ngủ.
Hôm nay cũng không có chuyện gì, ngủ một lát, giờ lành tới rồi lại đi kính trà là được.
"Còn đau không?" Tay hắn nhẹ nhàng khảy sợi tóc đẹp vắt qua khuỷu tay hắn cùng trên gối đầu uyên ương hí thủy.
"Không đau, ta ngủ đây, chàng đừng nói chuyện, ồn lắm!"
"Ừ, ta không nói lời nào." Hắn chỉ làm việc.
Chỉ là cuối cùng Ôn Noãn cũng không ngủ được, một bàn tay to đã tìm được dây lưng quần áo rồi nhẹ nhàng tháo ra. Sau một lúc lâu, On Noãn bắt được tay hắn rồi mở mắt ra, trong mắt tràn đầy hài hước nhìn hắn: "Chàng đã hiểu?"
Khuôn mặt tuấn tú của Nạp Lan Cẩn Niên đỏ lên, đến hai tai cũng lập tức đỏ lên!
"Nàng thử kiểm tra xem!" Giọng nói khàn khàn.
Hắn cho rằng tối hôm qua là lần đầu tiên thôi, chứ lúc sau hắn đã biểu hiện không tồi mài
Mặt trời lên cao.
Tử Uyển, Khang Ninh cung, Tử Thần Cung phái các cung nữ đến đây mời mấy lần!
Nạp Lan Cẩn Niên chưa thoả mãn rời giường, tự mình mặc xong quần áo, lấy bộ cung phục đã chuẩn bị tốt từ sớm ở trong ngăn tủ, tự mình hầu hạ Ôn Noãn mặc cung trang rườm rà.
"Có mệt không?" Nạp Lan Cẩn Niên giúp Ôn Noãn thắt đai lưng, nhìn nàng ngáp một cái, đau lòng hỏi.
Ôn Noãn trừng mắt nhìn hắn một cái, tức giận nói: "Chàng nói xem?"
Mặt Ôn Noãn ửng đỏ, mặt mày hàm xuân, dung mạo xinh đẹp thiếu đi vẻ lạnh lùng ngày thường, nhiều thêm vài phần quyến rũ.
Là phong tình mà Nạp Lan Cẩn Niên chưa từng gặp qua.
Hô hấp của hắn tăng lên, cánh tay dài trực tiếp giữ chặt eo thon của nàng rồi kéo vào trong lòng ngực.